Chap 9
Liếm nhẹ môi suy nghĩ, Becky luôn là người sống thật với suy nghĩ của mình, cô thẳng thắn lên tiếng: "Không hẳn... vì người đó là chị nên tôi cũng có chút tò mò..."
"..."
Lấy toàn bộ sự can đảm, Becky bạo dạn hỏi: "Tôi có thể hôn chị lần nữa không?"
Hồi hộp chờ đợi, không nhận thấy sự phản ứng nào từ Freen, Becky chầm chậm tiến về phía trước tìm đến đôi môi hơi hé mở của đối phương.
Thật gần, thật gần chạm vào, bé con nhắm hờ mi mắt.
Môi Becky cảm nhận có gì đó đang chặn phía trước, mở mắt ra đã nhìn thấy bàn tay Freen đang bịt lấy miệng mình ngăn lại.
"Em có được tỉnh táo không thế?" - Freen bối rối thốt, tay cố đẩy khuôn mặt Becky ra xa.
Bé con phồng má gạt tay Freen xuống, Becky rời khỏi người Freen nắm lấy cánh tay cô kéo ngồi dậy cùng với mình, nghiêm túc nhìn vào đôi mắt vẫn chưa hết ngỡ ngàng của người đối diện.
"Tuy chưa thật sự chắc chắn về cảm xúc này là gì nhưng tôi nhận ra mình đang dần thích chị..." - Nhận thấy cái chau mày khó hiểu của Freen, Becky nói nhanh: "Tôi biết nó thật vô lý, tôi cũng không biết phải giải thích thế nào thứ cảm xúc đang dâng trào vào lúc này... nhưng tôi biết rõ cảm giác này rất khác biệt và chưa từng xuất hiện với bất kỳ ai trước đây... Chị có thể để tôi xác nhận lại cảm xúc của mình hay không?"
"Không được!" - Lần này Freen trả lời rất quyết đoán: "Tôi không việc gì phải thỏa hiệp với đề nghị của em hết. Chúng ta chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu. Không cần phải thử!"
"Chật!" - Bực tức buông tiếng chắt lưỡi mỉa mai, Becky cảm nhận được Freen cũng có cảm xúc đặc biệt với mình, nếu không từ đầu với tính cách bảo thủ của cô ấy đã từ chối ngay và luôn chứ không đợi bé con đề nghị hỏi lần thứ hai mới quyết liệt từ chối.
Điểm mà cô ghét nhất ở những người được coi là trưởng thành chính là họ không còn sống thật với cảm xúc của bản thân mình nữa, vì những quan điểm sống chung của xã hội hay môi trường xung quanh họ.
Freen cũng cảm nhận rõ rệt sự khinh thường hiện trên nét mặt trẻ con của Becky, lúc này cô không hề tức giận mà cảm thấy quê độ thì đúng hơn, vì bị một oắt con xem thường.
"Thái độ của em là sao?"
"Sao là sao? Nhìn chị tỏ ra lãnh đạm và trưởng thành như vậy, thật ra cũng vì hèn nhát không dám thử thôi."
4
"Đừng khích tôi, không có tác dụng đâu!"
"Tôi và chị sau này còn rất nhiều thời gian bên cạnh nhau trong công việc cũng như sinh hoạt về đêm như thế này. Chị không ngại cũng thấy phiền nếu ngày nào tôi cũng quấy rối tìm đủ cách