Chap 82
Mỉm cười nhớ lại vẻ mặt đáng yêu của Freen lúc nãy, Becky càng phấn chấn hơn trong việc tập luyện, lâu lâu nhìn về phía "chị gái" đang loay hoay tập mấy động tác đơn giản gần đó.
"Người đâu mà làm cái gì cũng thấy xinh, cái mặt đó lại đang dỗi nữa rồi, cute thế!" - Bé thầm nghĩ, nụ cười trên môi càng rộng hơn, nhưng chưa được bao lâu đã phải vụt tắt đi khi trước mắt bé là cảnh tượng không hề mong đợi đã xuất hiện.
Người đàn ông với thân hình cao to săn chắc tiến đến gần chỗ Freen bắt chuyện cùng cô, Becky nhận ra anh ta là huấn luyện viên thể hình ở đây, trực giác cho bé biết đó là một hiểm họa cần phải triệt ngay lập tức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không còn tâm trạng luyện tập, Becky nhanh chân bước đến chỗ bạn gái, nhưng bé vẫn chậm một bước, chưa kịp đến nơi đã gặp phải cảnh rất chướng mắt làm cho tâm tình trở nên bực bội vô cùng.
Sự tình là Freen đã thấm mệt vì phải vận động quá nhiều so với thường ngày, có người tới bắt chuyện làm cô phân tâm mất đà trượt chân trên máy chạy bộ, người đàn ông bên cạnh nhanh nhẹn đưa tay ra đỡ lấy Freen, cánh tay săn chắc lúc này vừa khéo ôm trọn eo cô, đặc biệt hơn bộ đồ thể thao Becky chọn cho Freen hôm nay lại vô tình khoe trọn chiếc eo quyến rũ ra bên ngoài, đây có thể nói là một hành vi lấy đá tự đập chân mình điển hình của Becky.
2
"Sớm biết đã bao trọn phòng tập Gym rồi!" - Becky lầm bầm hậm hực, ánh mắt đằng đằng sát khí lườm huấn luyện viên Henry, tay anh ta lúc này vẫn còn đang đặt trên eo bạn gái của bé.
Freen sau khi đứng vững lại đã chủ động tách khỏi người Henry, cô bối rối nhìn sang Becky, có chút sững sờ khi bé từ lúc nào đã đứng ngay phía sau lưng mình với nét mặt ghen tuông rõ ràng không lẫn vào đâu được.
"Becky..."
Henry mỉm cười chào Becky, anh từng tiếp xúc qua vài lần với Becky trước đó: "Hóa ra hai người quen nhau à! Trùng hợp thế!"
"Bây giờ anh cũng đâu thiếu người để hướng dẫn, còn tham lam tìm thêm người sao?" - Becky mỉa mai thốt, theo trí nhớ của bé Henry được rất nhiều cô gái yêu thích, muốn đăng ký để được anh hướng dẫn tập luyện, vậy mà còn nhìn trúng bạn gái của bé.
"Chỉ là thấy cô gái này luyện tập có phần không đúng cách, sợ sẽ bị thương nên anh đến hỏi thăm, không ngờ cô ấy bị trượt chân luôn."
Lần này ánh mắt bé cực kỳ không vui liếc sang chị, biết rằng Freen vô tội không có ý đồ câu dẫn gì ở đây nhưng bé vẫn dỗi, về sau không cho chị đến phòng tập Gym nữa, bé tự làm một phòng tập riêng ở nhà luôn cho chắc.
"Cảm ơn anh đã quan tâm, hôm nay chúng tôi tập cũng nhiều rồi, chúng tôi phải về thôi." - Freen lên tiếng cắt ngang bầu không khí u ám xung quanh, người nên giận không phải là cô hay sao, tự dưng bé quay qua dỗi ngược lại cô với lý do cũng rất nực cười.
"Lần sau đến tôi sẽ hướng dẫn cho Freen lại những động tác cơ bản nhé!"
"Cảm ơn anh!" - Freen giả lả cho qua,