Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Freenbecky

Chương 3


trước sau


Chap 2



Đậu xe trước sân nhà Khun Sam, tâm trạng Becky vừa hồi hộp chờ mong vừa cảm thấy thích thú nhìn ngắm nhà của Idol, một chút nữa thôi cô có thể nhìn thấy Khun Sam bằng xương bằng thịt, lại có thể vào được nhà của cô ấy, nghĩ thôi đã thấy rộn ràng rồi.

"Em thích Khun Sam đến thế sao?" - Freen nhìn Becky tò mò hỏi, cô bước xuống xe vòng qua mở cửa xe cho Becky.

Không hề che giấu đi cảm xúc thật trong lòng, Becky thẳng thắn đáp lại: "Đương nhiên rồi, từ lúc xem phim của chị ấy tôi đã thấy thích, đúng gu của tôi luôn."

Nhìn vẻ mặt hạnh phúc khi nói về Idol, Freen không thể hiểu nổi cảm giác đó, nhưng nhờ việc này cô mới dễ dàng thương thuyết với Becky, xem như cũng là một may mắn đi: "Chúng ta vào trong thôi!"

Vừa bước chân đến cửa họ đã trông thấy Sam đứng đợi, Becky vui đến mức suýt thét lên vì kích động, may mà cô kiềm chế được: "OMG! Đây không phải là mơ, chị ấy xinh đẹp thật, còn xinh hơn cả trong phim."

Freen thản nhiên bước tới chào, cô giới thiệu Becky với bạn thân của mình: "Người tớ nói lúc sáng là em ấy, Fan của cậu đấy."

Khun Sam nở nụ cười không thể nào tươi hơn nữa chào Fangirl, cô chủ động đưa tay ra bắt tay với Becky: "Chào em, rất vui vì được người xinh đẹp như em yêu thích chị!"

"Dạ! Em đang rất hạnh phúc đây ạ! Sao trên đời này lại có người vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như chị thế này?"

Freen nhướng mày không thể nào xem nổi màn tương tác này, cô nàng Becky ban sáng vừa động tay với cô nay đâu rồi? Nhìn dáng vẻ e thẹn nữ tính hiện tại của Becky thật không quen mắt.


"Chúng ta vào nhà trước đi! Lúc nãy trên đường về tớ có mua một ít đồ ăn nhẹ và trái cây." - Sam quay sang nắm cánh tay Freen định kéo bạn mình vào trong nhưng vừa chạm vào cô đã nhăn mặt thu tay về vì chạm phải vết bầm trên cổ tay do Becky gây ra lúc sáng.

"Cậu bị thương sao?"

"Không có gì đâu, chỉ là vết bầm nhỏ thôi."

Freen định cho qua nhưng Sam không hề muốn thế, cô nâng cánh tay Freen lên kiểm tra, vết bầm này còn hằn rõ dấu tay trên đó, không thể nào là tai nạn được. Sam lo lắng hỏi: "Là kẻ nào làm vậy hả? Ai dám ăn hiếp bạn thân của tớ?"

Chớp nhẹ mắt chột dạ, Becky mấp máy môi lo lắng nhìn lên Freen ra hiệu giấu đi sự thật, sẽ rất khó coi nếu để Idol của cô có ấn tượng xấu với mình ngay lần gặp mặt đầu tiên.

Freen vỗ nhẹ vai Sam đáp: "Không có gì to tát đâu, sáng ra gặp phải một đứa nhóc không hiểu chuyện nên có chút xô xát, mọi thứ giờ ổn rồi."

Becky từ bất an chuyển sang xụ mặt dỗi, nếu suy xét ngọn nguồn sự tình hồi sáng này là Freen đã động tay lôi cô trước, Becky chỉ là hơi mạnh tay đáp lại thôi. Dám nói cô không hiểu chuyện sao?

Nhưng mà nhìn kỹ vết bầm trên cổ tay Freen đúng là lúc đó cô có phần kích động nên đã ra tay hơi nặng, cô ấy có vẻ đã phải chịu đựng cơn đau này.

"Tối nay tớ đưa Becky đến để giao lưu gặp cậu, đừng mất thời gian vào tớ nữa, hai người cứ trò chuyện với nhau đi!"

Sam mỉm cười nhìn Becky, cô đưa hai người vào trong phòng khách để có không gian nói chuyện thoải mái hơn.

"Em có thể chụp vài tấm hình cùng chị không ạ?" - Becky rụt rè đề nghị.

"Đương nhiên rồi, sao lại không chứ!" - Sam vui vẻ đồng ý, cô đưa điện thoại cho Freen lên tiếng: "Cậu chụp cho bọn tớ đi!"

Freen nhận lấy điện thoại chỉnh khung hình, ban đầu cô cũng định chụp cho có lệ, nhưng khi nhìn vào hình ảnh trong màn hình điện thoại, Freen chợt nhận ra một điều Khun Sam nói không hề sai, Becky thật sự rất xinh đẹp, nhất là khi cô ấy mỉm cười tự nhiên và thoải mái như lúc này.

"Xong rồi!"

Becky hào hứng nhận lại điện thoại xem hình chụp, nhưng nụ cười đó nhanh chóng tắt đi vì những gì cô trông thấy không giống như kỳ vọng: "Freen! Chị có biết chụp hình không vậy? Sao tấm nào tôi cũng chỉ có nửa khuôn mặt hết?"

Freen nhún vai: "Trước nay tôi có làm cái này bao giờ đâu. Hơn nữa em chụp cùng Idol của mình, chụp Sam là được rồi."

"Chị..."

Khun Sam buồn cười nhìn hai người trước mặt đang như sắp cãi nhau vì chuyện rất cỏn con, cô cầm lấy điện thoại thốt: "Đã giao việc khó cho cậu rồi, để tớ tự chụp vậy."

Becky nhanh chóng vui vẻ trở lại, cô tạo dáng dịch người ngồi sát hơn với Sam để khung hình của họ được đẹp mắt, lần này hình chụp rất đúng ý Becky khiến cô cứ tủm tỉm cười suốt. Điều này làm cho người còn lại trong phòng có cảm giác như bản thân là kẻ dư thừa, lủi thủi ngồi sang một góc.

"Sam, bạn gái cậu hôm nay không đến chơi sao?" - càng nhìn càng thấy không thuận mắt trước sự vui vẻ của hai người họ, Freen bất giác nói ra điều mà trước nay cô không hề quan tâm đến.


Becky ngạc nhìn sang Sam, nhận ra ánh mắt có phần bối rối

vì bị đứa bạn hỏi câu nhạy cảm như vậy khi đang có mặt người ngoài, Becky khẽ hỏi: "Chị có bạn gái rồi sao ạ?"

Khun Sam gật nhẹ đầu xác nhận: "Phải, tụi chị định đợi một thời gian nữa mới công khai. Thời gian này em đừng nói với ai nhé!"

"Đương nhiên rồi ạ! Em sẽ giữ kín chuyện này, không như ai kia đâu." - Becky bóng gió đáp lại, cô thoáng lườm sang Freen đang rất dửng dưng ngồi ăn trái cây sau khi vừa mới nhiều chuyện làm cho không khí có phần trở nên khó xử.

"Em tốt thật! Chúng ta chụp thêm vài tấm nữa nha!"

Freen không hiểu tại sao bản thân lại có thể hỏi câu hỏi đó, nhưng hiện tại cô càng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy có điểm khó chịu khi nhìn bạn thân và Becky vui vẻ cười đùa và chụp hình với nhau, hay bởi vì thái độ của đứa trẻ đó đối với cô hoàn toàn trái ngược lúc ở cạnh Idol nên cô tự dưng sinh ra cảm giác đố kỵ?

"Bỏ đi! Chuyện cũng chẳng đáng để tâm!"

.

.

.

Trên đoạn đường được Freen lái xe đưa về nhà Becky cứ mỉm cười không thôi, tay cầm lấy điện thoại nhìn lại những tấm hình vừa chụp được cùng Idol: "Tấm nào cũng xinh hết!"

"Khun Sam có bạn gái rồi em vẫn thích cậu ấy như vậy sao?"

Becky liền ném cho Freen ánh mắt khó chịu: "Tôi mới phát hiện ra chị rất biết cách làm người khác tụt cảm xúc đó."

"Tôi chỉ tò mò chút thôi, em không nói cũng không sao."

"Thật ra tôi cũng rất thích Khun Sam và Mon, nếu hai người họ có thể phim giả tình thật thì rất tốt. Còn nếu bạn gái chị ấy là người khác cũng không sao. Tôi chỉ biết mình thích các vai diễn và tính cách của Khun Sam, còn lại tôi không quá áp đặt cảm xúc của mình vào Idol mình thích đâu. Như thế được chưa?" - Becky nghiêm túc trả lời.

Freen hơi bất ngờ với lời đáp trả của Becky, cô chỉ gật gù tiếp thu, nhưng trong thâm tâm bắt đầu có những cảm nhận khác về cô gái nhỏ này.

.

.

.

"Cũng không còn sớm nữa, em tắm rồi nghỉ ngơi sớm đi! Phòng của em bên trái, của tôi bên phải." - Freen lên tiếng nói khi họ đã về đến biệt thự nơi Becky và cô sẽ ở cùng nhau.

"Chờ đã!"

"Còn chuyện gì sao?"


Becky nắm lấy cánh tay kéo Freen ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách cùng mình, nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của người bên cạnh, cô lấy ra một tuýt kem thuốc tan máu bầm trong túi xách ra, đều đều giọng lên tiếng: "Chuyện lúc sáng tôi cũng không nghĩ sẽ làm chị bị đau nhiều như vậy. Tôi không cố ý. Để tôi giúp chị thoa thuốc."

"Em mua nó từ bao giờ thế?" - Freen nhướng mày nhìn tuýt kem thuốc hỏi.

"Tôi tập boxing với hay chạy nhảy nên cơ thể dễ có vết bầm lắm, trong túi xách của tôi lúc nào cũng có tuýt kem này hết."

"..."

Freen im lặng nhìn Becky nhẹ nhàng bôi thuốc lên cổ tay của mình, cảm giác mát lạnh dễ chịu khiến cô được thư giãn và bớt đau hơn: "Cảm ơn em!"

"Chị còn đau chỗ nào nữa không?"

"À... không, hết rồi!" - Freen bất giác đưa tay chạm nhẹ lên hông, hồi sáng lúc Becky bẻ tay xoay người ép cô vào thành xe, hông cô cũng có chút ê ẩm, nhưng nó không đến mức để cô phải làm quá lên.

Bàn tay thon dài hạ thấp xuống chạm vào bàn tay đang đặt lên hông gỡ ra, Becky cũng đoán ra được đây là vị trí dễ bị tổn thương thứ hai, từ khi Sam nói đến vết bầm trên tay Freen, Becky đã luôn âm thầm quan sát dáng vẻ và biểu cảm của cô ấy, và không khó để nhận ra hông Freen cũng đang bị đau.

"Chỗ này phải không?"

Freen ngượng ngùng nắm lấy bàn tay Becky khi cô ấy định kéo vạt áo cô lên kiểm tra: "Chỗ này tôi tự bôi thuốc được. Em nghỉ ngơi được rồi."

Thoáng bất ngờ trước dáng vẻ bối rối của Freen, Becky không ngờ cô ấy còn có được vẻ mặt đáng yêu như thế, đột nhiên cô muốn trêu đùa thêm một chút.

"Không đâu, vết bầm là tôi gây ra, tôi sẽ giúp chị bôi thuốc, chị không cần phải ngại."

"Không! Tôi rất ngại! Tôi sẽ tự làm!" - lần này Freen giựt luôn tuýt kem đứng dậy đi một mạch về phòng, để lại một người ở đó đang mỉm cười đến ngoác miệng vì trêu được người điềm đạm như Freen.

.

.

.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện