Làm màu vậy thôi chứ chap này cũng bình thường hà, mọi người không cần chuẩn bị tâm lý gì đâu á.
1
Chap 24
Bước vào toilet đưa mắt tìm kiếm, Becky hài lòng nhìn vẻ mặt vẫn chưa hết khó coi của Freen phản chiếu trong tấm gương lớn trước mặt, cô nhẹ nhàng bước đến kề sát môi mình lên vành tai Freen thì thầm: "Như thế này có gọi là ghen không chị?"
Freen thoáng giật mình vì sự xuất hiện đột ngột của Becky, song lời nói châm chọc vào lúc này của đứa trẻ nhỏ càng khiến cô bức bối nhiều hơn, ngọn lửa nóng trong lòng vừa cố dập tắt đi nhanh chóng bùng lên lần nữa, Freen gằn giọng đáp, mắt vẫn nhìn vào tấm gương quan sát nét mặt đắc ý của người phía sau: "Thật không khôn ngoan chút nào khi làm điều đó."
"Sao chị lại nói vậy?" - Becky cố tình giữ nguyên khoảng cách ngắn giữa họ, lời nói ấm nóng phả vào vành tai đã sớm đỏ ửng của ai kia, nay càng thêm đỏ.
Freen chau mày xoay người lại tạo khoảng cách với Becky: "Đây là nơi nào mà em còn có thể đùa giỡn được? Hơn hết nếu em thật sự có tình cảm với cậu Nop tôi sẽ rất vui vẻ chúc phúc, còn em dùng người khác để chọc tức tôi em không nghĩ sẽ kéo theo rất nhiều hệ lụy sau này ư? Nhỡ Nop cũng thích em thật thì sao?"
Becky gật gù như hiểu ra tâm ý sâu xa của người cô yêu: "Hóa ra chị nghĩ được đến thế cơ à, thâm sâu hơn em nhiều rồi. Em đơn giản chỉ muốn biết cảm xúc của chị với em là gì thôi. Những thứ khác em mặc kệ."
Cô đẩy vai bé con ra khi đứa trẻ nhỏ này cứ muốn rút ngắn khoảng cách với mình: "Em có thể đứng ngay ngắn lại không?"
"Không thể! Cứ nhìn thấy chị em lại như cục sắt vụn bị thỏi nam châm hút mạnh vào."
Freen mím môi cố đẩy Becky ra lần nữa nhưng lần này đã thất bại hoàn toàn vì bé đã dùng sức nhiều hơn giữ tay cô lại, đùa chứ cái người yếu ớt ban sáng đã không còn, giờ Becky khỏe lên rồi nên bé không ngại solo với cô chị tâm tư phức tạp này đâu.
Biết không thể thắng được sức mạnh của Becky, Freen quay sang đá xoáy: "Em không ra đó trò chuyện cùng cậu Nop của em nữa đi! Ở đây trêu chọc tôi làm gì?"
Bé cười tươi đến không thể khép lại được, lần này dù không nói thêm bất kỳ lời nào, nhưng qua ánh mắt của Becky đang nhìn mình như thể muốn nói rằng chữ ghen hiện lên rất rõ trên mặt Freen, khiến cô tự dưng chột dạ.
Vòng tay ôm lấy eo Freen để hai cơ thể được sát nhau hơn, Becky khẽ đáp: "Vậy là chị muốn em ra ngoài đó tiếp tục vui vẻ tâm tình với Nop phải không?"
"..."
"Em là đứa trẻ ngoan, em sẽ nghe theo lời chị. Dù sao chị cũng là người hướng dẫn trực tiếp của em, em nên vâng lời. Em sẽ ra ngoài, Nop đợi em cũng lâu rồi." - Vừa nói xong, Becky dứt khoát tách khỏi người Freen làm cho cô cảm thấy hụt hẫng vô cùng, tay đưa ra định nắm lấy tay bé con ngăn lại nhưng đứa trẻ này quá nhanh, nói một cái đã bỏ đi ngay không thèm cho cô có thời gian để phản ứng.
"Bình tĩnh nào Freen! Chỉ là một đứa trẻ thôi, không được kích động!" - Freen nhắm mắt lại tự nhủ với lòng phải luôn trấn tĩnh không để cảm xúc chi phối, đây còn là nhà của chủ tịch, tuyệt đối không được làm càn.
Chủ tịch Armstrong nhìn sắc mặt hơi tệ của Freen quan tâm hỏi: "Cô ổn chứ?"
Ánh mắt Freen vô thức lướt nhìn hai người vẫn đang cười đùa vui vẻ trên bàn ăn, cảm xúc của cô lại bắt đầu dâng trào phức tạp, Freen gật đầu nhẹ đáp: "Dạ không sao. Tôi có chút việc riêng phải về trước, xin phép mọi người!"
Becky nghe thấy liền đứng dậy theo: "Chị Freen về con cũng phải về theo, cũng không còn sớm nữa."
Chủ tịch đồng tình: "Được! Vậy hai đứa về cẩn thận, sau này hãy về đây thường xuyên!"
"Dạ, con biết rồi!" - Bé con quay sang Nop cố tình nói để ai kia có thể nghe được, Becky còn hào phóng nháy mắt với anh một cái trước khi rời đi: "Có gì chúng ta liên lạc sau nhé!"
Liếm nhẹ viền môi khô khốc của mình, Freen cứng nhắc gật nhẹ đầu chào Nop bước ra ngoài lấy xe, Becky cứ thế lon ton đuổi theo sau, đương nhiên là trên môi vẫn luôn thấp thoáng nụ cười tươi không dứt. Hôm nay tuy khởi đầu không mấy tốt nhưng quá trình và kết quả lại