Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Freenbecky

Chương 46


trước sau








Chap 36

Freen khẽ nhíu mày sau khi bước ra từ phòng tắm, cả lối đi vào phòng ngủ được rải đầy hoa hồng đến tận giường, trước mắt cô là ánh nến lung linh cùng hương thơm dịu dàng phảng phất khắp nơi mang đến cảm giác thật dễ chịu.

Ngay lúc này, Becky xuất hiện trước mặt Freen với chiếc váy ngủ màu đen ôm trọn đường cong cơ thể hoàn hảo, chất vải trơn mịn làm nổi bật làn da trắng noãn ngọc ngà, mái tóc xõa qua vai làm tăng thêm nét nữ tính quyến rũ của người trước mặt. Trong một thoáng, Freen đã ngừng thở vì nét đẹp ấy, u mê bước trên con đường hoa dẫn đến nơi người con gái xinh đẹp đang đứng đợi mình.

"Chị thấy em có đẹp không? Freen!" - Becky mở lời trước, nhìn ánh mắt có phần ngây dại của chị đang nhìn mình không chớp, Becky biết rằng bước đầu kế hoạch đã thành công.

Cổ họng lăn nhẹ nuốt xuống, Freen đang cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc bấn loạn trong lòng, nhưng nó dường như không mấy hiệu quả trước vẻ đẹp hớp hồn này, cô thành thật đáp: "Em rất đẹp... nhưng lúc này..."


Đưa ngón trỏ đặt lên môi Freen ngăn những lời tiếp theo được thốt ra, Becky tiếp tục thay bằng lời của mình: "Hãy để cho cảm xúc dẫn lối chúng ta vào thời khắc này, đừng để lý trí của chị trở thành rào cản ngăn cách tình cảm của chúng ta nữa, có được không Freen?"

Nhìn sâu vào đôi mắt sáng trong chân thành của Becky, Freen liếm nhẹ môi yếu ớt phản kháng trong đầu, trước vẻ hớp hồn của người mình yêu, nói không động tình xao xuyến quả thật rất dối lòng: "Becky, mối quan hệ của chúng ta đúng là có bước tiến lớn, nhưng như thế vẫn quá nhanh chóng để tiến xa hơn."

Rất nhanh là vẻ mặt biến hóa khó coi cùng ánh mắt sắc lẻm của cô gái thấp hơn đang lườm lại người vừa nói ra lời nói trái với tiếng lòng của cô ấy, Becky đáp trả có chút dỗi: "Thế mấy hôm trước ai là người đã muốn kéo khóa váy của em xuống?"

Mím môi xấu hổ, Freen chớp chớp mắt né tránh ánh mắt đầy mỉa mai kia: "Lúc đó chị vì có phần quá kích động..."

Becky khó chịu áp hai tay lên má ép Freen nhìn thẳng vào mình: "Trong chuyện tình cảm của chúng ta chị cứ thích là người trốn tránh như vậy sao? Em đã bước rất nhiều bước để được đứng trước mặt chị thế này, nhưng bước cuối cùng vẫn phải là chị chủ động."

"Không phải chị không muốn chủ động." - Freen khó xử khẽ thở dài, cô đưa tay lên nắm lấy tay Becky từ từ hạ xuống, nét mặt nghiêm túc trả lời: "Tình cảm của chúng ta tiến triển quá nhanh, nó luôn khiến chị có chút bất an. Không phải chị không tin tưởng vào tình cảm của em dành cho mình, nhưng chị vẫn sợ hãi một lúc nào đó em sẽ chán ghét và hối hận khi yêu chị."

"Sao chị phải sống mệt mỏi như vậy? Chúng ta cứ sống cho hiện tại không phải rất tốt sao? Em tuy bốc đồng nhưng em luôn biết mình muốn gì và sẽ không ngần ngại để hành động. Đâu ai biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, cứ mãi ngập ngừng do dự, sau này mới phải hối hận." - Becky cũng rất chân thành đáp lại, nhận thấy sự dao động trong ánh mắt của Freen, cô miết nhẹ bàn tay bên dưới nói thêm: "Lẽ nào chị không muốn thân thiết hơn với em sao?"

"Được không chị?" - Becky chớp chớp mắt nhìn Freen, rút nhẹ khỏi hơi ấm bàn tay ấy đặt lên ngực trái người trước mặt, cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập đầy sức sống mãnh liệt bên trong, nó là vì mình mà đang đập loạn: "Trái tim và cả cơ thể chị đều đang phản bội lại lý trí của chị kìa."

Thêm một đòn cuối, Becky kiễng chân lên hé miệng ngậm lấy vành tai đỏ ửng của Freen, nhẹ nhàng mút cắn, hài lòng vì phản ứng hơi rụt người lại cùng khuôn mặt đỏ bừng của Freen, thanh âm khàn trầm mang theo tia khiêu gợi thì thầm: "Em muốn chị!"

Bao nhiêu lý trí của Freen đều đã hoàn toàn sụp đổ, giờ phút này nếu còn không hành động cô sợ rằng bản thân sẽ thật sự hối hận và phụ tấm chân tình của người thương.

Freen cúi xuống chầm chậm hôn lên đôi môi đỏ thắm bên dưới, nhẹ nhàng nâng niu đầy trân trọng.

"Chị là người rất cố chấp, trước nay chưa từng yêu ai, cũng không nghĩ đến sẽ thích một cô gái, nhưng một khi đã xác định tình cảm của mình sẽ toàn tâm toàn ý hướng về người đó, cho nên chúng ta sau này sẽ không có đường lui nữa đâu."

"Em nguyện ý!"

Freen nối lại nụ hôn giữa họ, những nụ hôn như mưa rơi khắp mặt Becky, từ trán, mắt, mũi, miệng rồi đến

cằm đều được cô yêu chiều hôn lên không bỏ sót, hơi thở ấm nóng dồn dập phả vào da mặt khiến hai má Becky theo đó cũng đỏ ửng lên.

"Ưm... ưm..." - Becky không nhịn được phát ra những âm thanh bắt tai như muốn cổ vũ người còn lại, khuôn ngực căng tròn theo từng nhịp thở phập phồng kích thích thị giác của đối phương.


"Em đẹp lắm!"

"Freen..."

"Chị yêu em! Becky!" - Đây là lời Freen luôn rất muốn nói ra, lần này cuối cùng cũng thốt ra thành tiếng trước mặt người cô yêu.

Đôi mắt nhanh chóng lấp đầy màn sương mỏng nhìn lên Freen, Becky bất ngờ không nghĩ cô sẽ nói ra được lời này với mình, cảm giác trong lòng Becky hiện tại quá đỗi xúc động và hạnh phúc: "Em chờ chị nói lời này rất lâu rồi."

"Vậy nên..."

Đôi môi bị bịt chặt, lưỡi cũng nhanh chóng bị chiếm đoạt, cả hai lùi dần về sau tiến đến chiếc giường ngủ, Freen dùng cánh tay của mình đỡ lấy lưng Becky chậm rãi ngả người xuống giường.

Trải dài nụ hôn trên cần cổ kiêu kỳ đến xương quay xanh khiêu gợi, Freen nấn ná ở đó lâu hơn, cố tình dùng môi mút mạnh lên trả thù việc lần trước ai đó đã để lại dấu tích trên cổ mình, âm thanh rên khẽ lập tức vang lên cùng cơ thể run rẩy bên dưới làm cho Freen rơi vào điên cuồng.

"Freen..."

Ánh mắt đê mê nhìn lên trần nhà trắng xóa, hơi thở của Becky càng lúc càng dồn dập, hai tay vòng qua ôm chặt lấy cổ Freen, khẩn trương gọi tên người yêu, khi bàn tay ấy đang lang thang trên da thịt của mình, xoa nắn làm cho cổ váy ngủ vốn đã xẻ sâu nay càng thêm hớ hênh, thoắt ẩn thoắt hiện đôi gò bồng đào nữ tính lộ ra bên ngoài.

"Ưm..."

Freen tìm lại đôi môi mà cô luôn khao khát, càng hôn càng mãnh liệt, đến lúc cả hai đều mệt lả người mới nằm gục xuống bên cạnh thở dốc.

Khi không gian rơi vào yên tĩnh trở lại, Becky lại chồm tới rúc sâu vào hơi ấm của chị, thì thầm: "Dù vẫn chưa hoàn toàn thuộc về nhau nhưng em tin chị không bị lãnh cảm rồi."

Freen khẽ cười xoa xoa mái đầu bé nhà mình, đều đều giọng đáp lại: "Em hãy biết rằng trước mặt em chị đã luôn rất kiềm chế, không liên quan gì đến vấn đề sinh lý đâu."

Becky ngẩng đầu lên cau mày: " Kiềm chế khó chịu vậy lâu ngày sẽ sinh bệnh đó, đâu phải em khó khăn gì với chị đâu, sao chị phải kiềm chế?"

"Thật là! Em cứ như vậy hoài nên chị phải rất kiềm chế đó." - Freen cưng nựng véo má bé con.


"Đau em!"

"Được rồi, không còn sớm nữa, em nằm ngay ngắn lại ngủ đi!"

"Em vẫn cảm thấy hụt hẫng đó! Rõ ràng chị vẫn có thể vì sao lại không tiếp tục?"

Freen liếm môi nhìn vẻ mặt hờn dỗi của Becky, cô vốn không định nói thẳng ra nhưng cứ như thế cũng không phải cách với đứa trẻ bướng bỉnh đó: "Nói gì thì nói chị được chủ tịch tin tưởng giao cho nhiệm vụ dẫn dắt công việc giúp em, việc lớn còn chưa đến đâu mà chúng ta bây giờ lại thành ra thế này..."

"Việc nào ra việc nấy, em có nói là không chuyên tâm học tập đâu."

"Vậy em dùng kết quả của mình chứng minh đi! Tới lúc đó khoảng cách của chúng ta sẽ càng ngày càng rút ngắn."

"Gian thương!" - Becky hiện tại mới nhận ra bộ mặt gian thương của Freen, dám dùng cách này để ra điều kiện với bé sao? Xem thường Becky quá rồi.

"Em nói sao cũng được hết. Chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian để chị dẫn dắt em mà."

"Sớm biết em đã không yêu chị rồi." - Nói là thế nhưng Becky vẫn tựa đầu lên ngực Freen vòng tay qua ôm cô khép mắt lại, bọn họ có thể mãi như vậy cũng rất tốt đi, có thể cùng nhau vượt qua mọi chuyện, cùng nhau bình yên ngủ một giấc thật thoải mái.

.

.

.

TBC.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện