Chap 47
Trên xe trông vui vẻ là thế nhưng khi vừa vào đến công ty, thái độ của Becky liền thay đổi chóng vánh, Becky đi đến bàn làm việc ngồi xuống chuyên tâm xem tài liệu, lâu lâu có vài chỗ không hiểu bé sẽ hỏi lại Freen, nhưng vẫn giữ rõ quan điểm nghiêm túc học việc. Nhìn người yêu như thế Freen không biết có nên mừng hay không, bây giờ Becky tỏ ra rất tập trung cho công việc của em ấy, mặc khác lại lơ đẹp Freen như thể giữa họ chẳng có bất kỳ mối quan hệ nào khác. Lẽ nào bé đang trả đũa lại cô hay sao?
6
"Becky, em..."
"Có vài chỗ em cần đi khảo sát và thu thập thêm thông tin, em xin phép ra ngoài một chút." - Becky nói xong liền đứng dậy đem theo ipad rời đi, không cho Freen có cơ hội nói được lời nào.
Bàn tay đưa lên trong không trung có chút quê độ phủi nhẹ một cái trước khi đáp xuống bàn, Freen liếm môi nhìn lại phòng làm việc chỉ còn mỗi cô: "Thù dai thật!"
Làm việc một lúc lâu vẫn chưa thấy Becky quay trở về, Freen nhìn lên đồng hồ đã hơn 12 giờ, cô bấm luôn số gọi cho bé: "Alo, em đang ở đâu vậy?"
"Chào thư ký Freen, tôi là Susan!" - Giọng người phụ nữ lên tiếng làm Freen thoáng giật mình nhìn lại cuộc gọi trên màn hình, đúng là số của Becky nhà cô, bên kia đầu dây liền lên tiếng nói tiếp: "Becky đi lấy trà sữa bỏ quên điện thoại ở phòng rồi, tôi nhìn thấy số của Freen nên đã bắt máy giúp."
"Ra là vậy!" - Khóe môi Freen cong lên một đường đối lập hoàn toàn với ánh mắt tràn ngập hàn khí lạnh lẽo.
"Thư ký Freen gọi Becky có gì không? Khi nào em ấy về tôi sẽ chuyển lời lại cho."
"Cũng không có gì quan trọng, tôi chỉ muốn hỏi tiến độ của em ấy thôi."
"Becky tiếp thu rất nhanh, em ấy có những sáng kiến mới lạ và hấp dẫn trao đổi với tôi để nhờ góp ý. Trước đây chúng tôi cũng từng học nhóm vài lần thời sinh viên nên cũng dễ hiểu quan điểm và cách làm việc của nhau." - Susan hết lời khen Becky trước mặt Freen, đồng thời buộc miệng nhắc đến mối giao tình lúc trước của cả hai mà không hề ý thức rằng bên kia đầu dây, ai đó nét mặt đang ngày càng xám xịt khó coi.
"OK! Không làm phiền hai người nữa."
Freen nói xong liền tắt luôn điện thoại, trong lòng nóng như lửa đốt mà ngoài mặt vẫn cố gắng gượng tỏ ra không sao, nếu không vì cái sĩ diện chết tiệt cô đã chạy ngay đến lôi đứa trẻ "vô tư" ấy trở về cùng mình.
"Mua trà sữa uống cùng nhau sao? Uống cho ngọt chết em luôn đi!"
5
Freen đi qua đi lại trong phòng mấy lượt sốt ruột, trong đầu nghĩ ra rất nhiều cảnh tượng ngọt ngào và vui vẻ giữa Becky khi ở cùng với Susan. Freen đang cảm thấy vô cùng bất an, sợ rằng bé con đã chán ghét cô và bắt đầu có hứng thú với người khác, người biết "chiều chuộng" và "ủng hộ" mọi sở thích của đứa trẻ ấy.
"Tại sao mình phải bận tâm vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy? Họ chỉ đang trao đổi công việc thôi, giống như mình và Eric trước đó."
"Không giống chút nào. Becky rõ ràng rất thích bên cạnh Susan, còn mua trà sữa cho cô ấy nữa." - Freen bực bội ngồi trở lại ghế lầm bầm, cô vẫn chưa thể dứt được việc đang dồn toàn bộ sự tập trung của mình vào hai người họ.
Cánh cửa phòng bật mở, Becky trở về với hộp bánh ngọt trên tay, nhìn Freen với vẻ mặt hầm hầm đang nhìn lại mình, bé nở nụ cười chào: "Chị đã ăn trưa chưa?"
"Chưa! Chị đợi em ăn cùng nhưng lúc