Chap 51
Rón rén trở về giường như lúc mình vừa bước đi, Freen nhẹ nhàng nằm lên nệm, đôi mắt ôn nhu say đắm ngắm nhìn cục bột nhỏ vẫn đang ngon giấc, khóe môi bất giác cong lên nụ cười nhỏ. Đối với cô hạnh phúc chỉ cần đơn giản thế này thôi, được ôm người mình thích vào lòng, được nhìn thấy người ấy mỗi ngày, cùng nhau trải qua vui buồn của cuộc sống.
"Đứa trẻ như em một lúc nào đó có chán khi bên cạnh người vô vị như chị không?" - Freen thì thầm thốt, bàn tay đưa lên xoa nhẹ mái đầu nâu vàng trước khi vòng qua ôm Becky vào lòng. Nếu như Becky thích cảm giác khi hôn thì Freen lại thích cảm giác ôm nhau như vậy hơn, vừa tạo cảm giác ấm áp vừa là chỗ dựa vững chắc cho đối phương có thể dựa vào.
"Ngủ ngon! Em bé của chị!"
Chiếc điện thoại trên bàn cạnh giường ngủ của Becky vẫn chưa nhận được hồi âm từ chủ nhân của nó, cả ngày nay làm việc hết mình nên bé vừa nằm lên giường đã ngủ say bất biết, hội mấy chị gái nhắn tin ầm ầm đều không thể nào lay được bé thức dậy.
(Tội mấy bà chị quá)
.
.
.
Vươn vai thức dậy với cơ thể vẫn khá uể oải, Becky theo thói quen tìm đến điện thoại xem giờ khi biết rằng Freen đã rời đi từ sớm, đôi mắt mơ màng vừa đọc được dòng tin nhắn trong nhóm chat chợt bừng tỉnh, Becky như được nạp đầy năng lượng một cách thần tốc bật dậy khỏi giường đi tìm chị.
"Freen! Chị Freen ơi!"
CẠCH!
Mở nhanh cánh cửa phòng tắm, Becky lẫn Freen đều như hóa đá ngây ngốc nhìn nhau hồi lâu khi Freen đang ngâm mình tắm trong bồn mà quên khóa cửa, đêm qua thao thức cả tối mới chợp mắt được, sáng ra cô đi tắm trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh quên mất bản thân đang sống cùng với "người khác", vậy là cứ thế tắm thôi.
Freen đỏ mặt bối rối lên tiếng: "Em ra ngoài được không... chị sắp xong rồi..."
Becky như cái máy gật gù nghe theo, nhưng vừa xoay lưng đi trong đầu chợt nhớ về những tin nhắn của hội chị em nhắn cho bé tối qua, ngẫm lại có khi nào Freen đang muốn gợi ý dấu hiệu để mình tiến tới.
Chầm chậm quay người lại đối mặt với Freen, Becky bước thêm hai bước nữa đến gần bồn tắm hơn, lúc này bé nhìn ra được nét mặt đầy