Chap 58
Bà Kamala nhìn Freen dò xét, cô gái này thoạt nhìn cũng có vẻ con nhà gia giáo, nhưng ở cùng với đứa cháu nghịch ngợm lại có phần phóng túng của bà, không biết đây là người như thế nào.
Freen mỉm cười chào Bà Kamala lần nữa, cô có thể nhìn ra được sự đề phòng và hoài nghi của Bà Kamala với mình, đặc biệt là sau lần gặp Becky ban sáng, Freen đang tìm cách để tẩy trắng bản thân với bà.
"Cháu chào cô, tên của cháu là Freen ạ!"
Becky bên cạnh chào Bà Kamala theo người yêu, còn chưa lên tiếng Bà Kamala đã hỏi trước: "Bạn cháu tối qua ngủ ở đâu thế?"
Becky chột dạ quay nhanh sang Freen, bé sợ điều mình nói ra sẽ khác với chị dẫn đến câu chuyện đi xa rối rắm thêm. Freen tinh ý trả lời thay bé: "Đêm qua cháu và Becky ngủ chung với nhau ạ."
Lời của Freen nhanh chóng nhận ngay ánh mắt kinh ngạc của hai người còn lại, bởi lẽ lúc bà Kamala vào phòng, Becky đang nằm trên giường chẳng mặc gì hết.
Freen nói tiếp: "Do đến đây không khí thoải mái và bình yên rất tuyệt nên tụi cháu có uống một ít, cháu ngủ một giấc tới sáng không biết từ bao giờ, tỉnh dậy liền đi vệ sinh cá nhân thì mới biết cô đến."
Bà Kamala nhìn vẻ thành thật của Freen tạm tin tưởng, trước đó bà cũng có hỏi qua quản gia về người bạn đến đây với cháu mình là ai, bà biết được đây là cô thư ký tâm đắc của anh trai, còn là người đang dẫn dắt Becky trong việc tiếp quản công ty sau này, nghe qua lý lịch cũng đàng hoàng.
"Ra vậy, thế là cháu không biết được nết ngủ quái dị của đứa cháu này sao?" - bà Kamala nhìn lại Becky có ý càm ràm tiếp.
1
Becky nhanh trí đáp: "Đêm qua cháu cũng có uống một chút, chắc do tưởng ở nhà không có ai nên vô tư ngủ không để ý xung quanh."
"Em ngủ xấu tính lắm sao?" - Freen mặt giả ngơ tỉnh bơ hỏi, so với việc hình tượng ngoan hiền bị đạp đổ trước mặt người ngoài, chuyện còn lại chẳng đáng xấu hổ gì nữa.
Bà Kamala lúc này không thèm xoáy sâu vào chuyện đó nữa, bà đi đến bàn ăn gọi hai đứa tới: "Không còn sớm nữa, ta có chuẩn bị một chút điểm tâm sáng, hai đứa tới đây ăn đi! Lát nữa ra vườn dâu chơi, bây giờ đã bắt đầu có trái chín rồi."
"Dạ, cháu cảm ơn cô!" - Becky thích thú reo lên, bé bước nhanh đến bàn ăn, lúc lướt ngang qua người Freen, bé không quên ném cho chị ánh nhìn khinh thường vì dám phủi bỏ trách nhiệm tỏ ra vô can nhanh như vậy.
Freen nhìn những món ăn gia đình có chút nhớ nhà, đã lâu rồi cô cũng không ăn bữa cơm truyền thống đúng nghĩa, hôm nay đến đây mới có lại cảm giác này: "Cô cũng ngồi ăn cùng tụi cháu nhé! Để cháu lấy chén."
"Không cần đâu, ta ăn rồi. Ta chỉ đến đây một chút, sẵn đưa ChamCham về thôi, hai đứa ăn