Lục Mỹ Đình bối rối, ríu rít xin lỗi vì đã đụng trúng ông ta.
“Ông có sao không? Tôi xin lỗi vì đã đụng trúng ông.”
Người đàn ông kia nhìn thấy dáng vẻ của Lục Mỹ Đình liền nhớ đến hôm bữa ở buổi tiệc, Lục Mỹ Đình mặc bikini ngồi uống rượu một mình.
Hắn ta liền nghĩ ra ý tưởng giở trò đồi bại với cô.
“Cô em, đi với anh đi.
Anh sẽ cho cô em rất nhiều tiền.
Không phải cô em đến buổi tiệc rượu kia để kiếm đại gia sao?”
Giọng nói này rất quen và cũng rất lạ.
Lục Mỹ Đình ngước mắt lên nhìn liền nhớ được hắn ta là người đã cưỡng hôn cô ở buổi tiệc bikini.
Trong lòng Lục Mỹ Đình rối bời, hoảng loạn khi hình ảnh đó hiện lên trong đầu của cô.
Cô nhanh chóng tìm cách rời đi khỏi đây.
Lúc nãy, vì quá nôn nên cả điện thoại cô cũng đã để lại trong túi xách ở phòng ăn.
“Xin lỗi, tôi không quen ông.
Phiền ông tránh sang một bên nhường đường cho tôi.”
Nói xong, Lục Mỹ Đình chỉ vừa đi được hai bước.
Á!
Người đàn ông túm tóc Lục Mỹ Đình không cho cô đi, hắn ta tiếp tục kéo cô vào trong nhà vệ sinh thật mạnh, khiến cho trán của Lục Mỹ Đình va vào cạnh tường bị chảy máu.
“Đau… Ông mau thả tôi ra.
Tôi đã đắc tội gì với ông sao? Xin ông, hãy tha cho tôi đi.”
“Chỉ vì cô em quá xinh đẹp.
Tôi chỉ muốn ngủ cùng cô em.
Cô em chiều tôi đi, tôi sẽ cho cô đi những gì mà cô muốn.”
Người đàn ông vừa cười lớn vừa nói,vẻ mặt biến thái của hắn ta làm cho Lục Mỹ Đình thấy đáng sợ, kinh tởm.
Lục Mỹ Đình lo sợ và la lớn để mọi người xung quanh có thể nghe thấy nhưng kết quả không như cô mong đợi, không một ai có mặt ở đây ngoài cô và người đàn ông biến thái này.
“Biến thái! Ông mau thả tôi ra.
Mau thả tôi ra.
Ông thật là kinh tởm.”
“Mày dám nói tao kinh tởm sao? Được tao sẽ cho mày thấy thế nào là kinh tởm.”
Lục Mỹ Đình bị người đàn ông dùng sức mạnh ấn vào tường.
Lưng cô va đập, có chút đau.
Á!
Lục Mỹ Đình khẽ than lên một tiếng, bất chợt một vật gì đó ấm áp bao phủ lên đôi môi đỏ hồng.
Lúc cô còn chưa kịp phản ứng thì một vật thể lạ cạy mở khớp hàm rồi chui vào bên trong.
Người đàn ông này không bao giờ ở trong tình trạng tình tảo, trên người chỉ toàn mùi men của rượu.
“Ông tha cho tôi đi!”
Lục Mỹ Đình hai hàng nước mắt đã chảy dài, cô không biết nếu như Cố Thiên Sơn nhìn thấy cảnh tượng này, anh có còn muốn lấy cô làm vợ nữa không đây.
Lục Mỹ Đình cố gắng dùng sức để chống cự nhưng hoàn toàn không có kết quả.
Người đàn ông được nước lấn át, hắn ta dùng tay xé chiếc váy body trên người của Lục Mỹ Đình, sau đó di chuyển từ trên mặt xuống.
Bên trong phòng ăn, đã 15 phút trôi qua, Cố Thiên Sơn vẫn không thấy Lục Mỹ Đình quay lại, trong lòng lại nóng như lửa đốt, anh nghĩ rằng có chuyện chẳng lành với cô.
Lập tức đi tìm.
Lúc nãy, cô có nói đi vệ sinh, Cố Thiên Sơn đi đến nhà vệ sinh nữ nhưng không thể vào, anh chỉ