Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen

23: Yêu Ma Sắp Thành Công


trước sau


Hoa Linh Cơ bồn chồn không yên.

Nàng biết mà, cái vận may này sao có thể dễ dàng tìm được thiếu chủ như thế?
Nhớ lại trước đó Sở Huyền Dịch một mình vào cung điện dưới lòng đất thăm dò, nàng nhận được tin thiếu chủ truyền đến, ngoại trừ cái đó ra thì không còn manh mối nào để nghi ngờ nữa, nàng lại không khỏi muốn tự nhủ mình đừng nghĩ nhiều.

Vậy mà vị thiếu chủ đáng ghét kia cũng giả giọng để truyền tin như nàng! Nếu hắn không giả giọng, chắc chắn nàng có thể tìm được hắn ngay lập tức!
"Phong Ma Bình, xem ra thiếu chủ cũng muốn kéo dài thời gian, hắn hoàn toàn không muốn trở về Ma cung."
"Ừm, vậy tiếp theo ngươi định làm thế nào?"
Phong Ma Bình không hề thất vọng, dù sao thì hắn đã được trải nghiệm nhiều hơn Hoa Linh Cơ, hiểu rõ ép thiếu chủ xuất hiện khó đến cỡ nào, cho nên đã lường trước được kết quả này.

Hoa Linh Cơ ủ rũ: "Kế hoạch của chúng ta không thể thực hiện được rồi, đành phải mặc kệ thiếu chủ, trước lo cho cái mạng nhỏ của mình trước vậy.

Vừa rồi ta dùng thiên lôi đánh trọng thương một con lang yêu khổng lồ, bây giờ còn phải ở cạnh đám tu sĩ nhân loại."
Nàng vừa dứt lời, Hà Minh Tước vừa trải qua một phen chiến đấu sống chết đẫm máu, bị thương nặng bay về, cả người bê bết máu, tranh thủ thời gian chữa trị hồi phục.

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Hoa Linh Cơ, hắn còn cười toe toét: “Sợ hả?”
Trong nháy mắt, hốc mắt Hoa Linh Cơ chua xót, nức nở gật đầu: "Răng ngươi toàn là máu..."
Hà Minh Tước càng cười lớn hơn, cái miệng như một chậu máu to đạt chuẩn.


"Nghe nói vừa rồi ngươi lại dẫn thiên lôi đến, làm một con lang yêu khổng lồ bị trọng thương." Hà Minh Tước vừa nhét đan dược vào miệng, vừa ồm ồm nói: "Ngươi ra chút sức giúp Tước ca nào, giúp ta nguyền rủa đối thủ đi!"
"Ta...!Hình như ta chỉ có thể nguyền rủa yêu ma làm tổn thương đến ta thôi."
"Vậy có là gì! Ta cho ngươi thêm một cái lồng hộ thân, đảm bảo ngươi là Kim Cương Bất Hoạt (*)!"
(*) Kim Cương Bất Hoại hay Kim Cương Bất Hoại Thần Công (金刚不坏神功), là một môn võ công nằm trong ngũ đại thần công của Thiếu Lâm.

Hắn còn đang nói thì Y Duyệt sư tỷ bị thương cần nghỉ ngơi ngay cũng bay về, đập một phát vào gáy Hà Minh Tước: "Bảo một tiểu nha đầu vô tội ra cản đường cho mình, cũng chỉ có mình đệ nói được!"
Hà Minh Tước cười cười: "Ta chỉ chọc nàng ấy chút thôi mà."
Hắn vừa nói xong thì Hoa Linh Cơ đã run rẩy giơ tay: "Như thế...!cũng được."
Y Duyệt sư tỷ và Hà Minh Tước ngẩn ra.

...!
Mây đen cuồn cuộn, cát vàng phủ kín bầu trời, trong tiếng nhạc chết chóc đan xen với âm thanh gào thét, thi thoảng lại nổi lên một tiếng sấm, tăng thêm nhịp trống xao động lòng người.

Cơ thể của Hoa Linh Cơ được đủ loại linh thuật phòng hộ của mười mấy tông môn bao phủ, chỉ chừa lại mái tóc là không được bảo vệ.

Đối mặt với yêu đao hùng mạnh xé trời chém tới, để tránh bị yêu ma phát hiện, sắc mặt nàng bình tĩnh, nói nhỏ đến mức chỉ có Y Duyệt sư tỷ và Hà Minh Tước ở sau lưng nghe thấy: "Khụ, yêu ma! Nếu ngươi làm tổn hại đến lông tóc của ta, ngươi ắt sẽ bị sét đánh!"
"Đùng"!
"Đùng", "đùng", "đùng"...!
Từng đợt sấm sét giáng xuống, bổ trúng yêu ma đã ra tay đả thương Hoa Linh Cơ, độ chính xác chuẩn đến mức đáng sợ! Y Duyệt sư tỷ và Sở Huyền Dịch dẫn Hoa Linh Cơ bay khắp chiến trường, khiến cho thiên lôi giáng xuống khắp nơi, quậy cho tình thế hỗn loạn, đội quân yêu ma nóng nảy không thôi.

Gần mười ngàn tu sĩ nghe nói đến điểm đặc biệt của Hoa Linh Cơ thì kính phục không nói nên lời.

"Lấy sức một người, xoay chuyển tình thế!"
"Gần mười ngàn tu sĩ, lại để một tiểu cô nương chưa tu luyện ngăn cản đội quân yêu ma, khiến chúng ta phải hổ thẹn."
"Hổ thẹn cái gì? Năng lực của cô nương này linh thật! Thiên hạ hiếm có! Cái này gọi là năng lực gì?"
Hoa Linh Cơ lắc lắc cái đầu như ổ gà: "Đây mới gọi là nói sao ra vậy."
Trong mắt Hà Minh Tước đầy kính phục: "Trâu bò trâu bò!"
Chỉ nửa canh giờ sau, đầu tóc Hoa Linh Cơ đã rối bù, đội quân yêu ma cũng rối loạn, khắp

nơi toàn là hố do thiên lôi đánh ra.

Mười đại ma vương đã phát hiện ra điều kỳ quái.

Thiên lôi này vô duyên vô cớ làm hại yêu ma tổn thất nặng nề, hơn nữa, sao đám sấm này chỉ đánh trúng yêu mà, lại không bổ vào tu sĩ nhân loại?
Ngoài ra...!trong ba tu sĩ chạy loạn trên chiến trường có một tiểu nha đầu trông rất quen.


Long Ma nhìn kỹ một hồi, giận tím mặt nói: "Sao con quạ đen kia lại ở phía tu sĩ nhân loại rồi!"
Đôi con ngươi xanh đậm của Xà Ma nhìn chòng chọc bên đó: "Nói cái gì mà có thiếu chủ Ma tôn, tám phần mười là đang lừa gạt chúng ta.

Nàng ta chính là yêu ma gian tế, kéo dài thời gian cho nhân tu!"
Đột nhiên, trung tâm bí địa xuất hiện chấn động dữ dội, núi cao rung chuyển, địa long quay cuồng.

"Mắt trận đã nới lỏng!" Xà Yêu kinh hãi: "Sao bọn họ có thể phá trận được? Thập Phương Tru Tiên trận là trận pháp bí mật của yêu mà, sao tu sĩ nhân loại biết cách phá được trận này?!"
"Đừng hoảng! Một đám Kim Đan nhỏ nhoi không phá được trận đâu!"
Núi cao sụp đổ, cung điện dưới lòng đất hiện lên.

Sở Huyền Dịch và mấy trăm tu sĩ vây quanh đài chỉ huy, đồng loạt giải phóng linh lực, hợp sức phá trận.

Đài chỉ huy gió nổi mây vần, sấm chớp vang rền, kèm theo tiếng đao kiếm va chạm kịch liệt!
Ma khí vòng quanh đài chỉ huy cũng đang công kích đám tu sĩ, khiến cho tất cả tu sĩ tham gia phá trận đều chịu đủ nỗi khổ tàn phá, thỉnh thoảng có thể thấy được tu sĩ cạn kiệt linh lực rơi từ trời xuống.

"Bù vào, bù vào!"
Thấy vậy, rất nhiều tu sĩ tu vi thấp cũng lao vào phá trận.

Vừa rồi Hoa Linh Cơ định bảo Y Duyệt sư tỷ dẫn nàng tới đó, để mắt trận tấn công nàng, sau đó nàng lại dẫn thiên lôi đánh xuống mắt trận, nhưng nàng bỗng nhiên bình tĩnh lại, đây không phải là tự tìm chết sao?
Thiên lôi là thiên lôi bí địa, mắt trận là mắt trận bí địa, di nguyện của Ma thánh có điên mới có thể để tay trái đánh tay phải.

Chứng kiến ​​từng giây trôi qua, hàng trăm tu sĩ cạn kiệt linh lực ngã xuống đất, cuối cùng, ngay cả Sở Huyền Dịch mạnh nhất cũng khó địch lại uy lực của đài chỉ huy, nặng nề rơi xuống đất!
Hoa Linh Cơ hoảng sợ, nhìn mười vị đại ma vương vẫn rõ mồn một ở nơi xa, cứ như nhìn thấy thần chết đang đến.


Trong nháy mắt, cái chết bao trùm trái tim.

Trong cơn sợ hãi, nàng không khỏi xông về phía mười đại ma vương, hét lớn: "Ông trời có mắt sẽ đánh chết các ngươi!"
Thấy nàng đã suy sụp mắng người, tất cả tu sĩ cũng không khỏi kêu lên: "Lẽ nào chúng ta phải táng thân ở đây thật sao!?"
Ngay khi bầu không khí bi quan ập đến, thì ma vân trên trời cao bỗng truyền đến một tiếng sét đinh tai nhức óc.

"Đùng"!
Ngay cả tầng tầng ma vân cũng rung chuyển dữ dội, giống như băng vỡ, lộ ra một tia sáng.

Khi mọi người đang còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng nhiên ở phía xa xa, Sở Huyền Dịch tỏa ra luồng sáng chói lòa, bay thẳng lên trời!
Luồng sáng này đang hội tụ với khe hở của ma vân, đồng thời mạnh mẽ đẩy lùi các tầng mây trùng điệp, như muốn chọc thủng trời!
À không, hình như không phải...!
Thực sự chọc thủng một lỗ trên trời!?
Đột nhiên, có tu sĩ hét lớn: "Sở quân sắp đột phá rồi!!! Là lôi kiếp Nguyên Anh!!!"
Mọi người đồng loạt run rẩy: "Tam Cửu thiên kiếp sẽ dẫn đến quy tắc thiên đạo! Có thể liên lạc với bên ngoài, mau cầu cứu đi!!!"
Nghe đến đây, Hoa Linh Cơ trợn tròn mắt đến nỗi con ngươi sắp rớt ra ngoài.

Ông trời...!thực sự có mắt??.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện