Hiển nhiên là Lâm Tiểu Phong không hề biết mục đích của tôi không chỉ là gϊếŧ một mình Vương Hồng Dân, và nằm mơ hắn cũng không thể ngờ được tôi chuẩn bị gϊếŧ chết tất cả mọi người.
Hắn bảo tôi rằng điều kiện để hắn đồng ý phối hợp đó là làm thế nào đó để sau khi Vương Hồng Dân chết sẽ không ai nghi ngờ là do hắn làm, hắn không muốn gánh chịu bất kỳ rủi ro nào. Nếu tôi nói cho hắn biết suy nghĩ thực sự của tôi, ha ha, có đánh chết hắn cũng sẽ không phối hợp với tôi đâu.
Tôi nghĩ trước khi đồng ý phối hợp với tôi để gây án, hắn đã suy tính lợi hại thiệt hơn rồi. Nếu hắn từ chối, tôi sẽ dùng đoạn clip để bắt hắn về quy án, và cho dù hắn có nói ra kế hoạch của tôi đi nữa thì trước xảy ra chuyện liệu ai sẽ tin lời nói xằng nói bậy đó của hắn? Nếu hắn đồng ý với yêu cầu của tôi thì sau khi thành công hắn cũng đã nắm được yếu điểm của tôi rồi, không còn phải lo sợ tôi tiếp tục dùng đoạn clip để uy hiếp hắn nữa.
Nhưng hắn sẽ không thể nào ngờ được rằng mục tiêu của tôi là gϊếŧ tất cả mọi người, đây là chuyện chỉ kẻ điên mới dám làm, đúng không? Hắn không thể ngờ được rằng tôi lại điên đến như vậy.
Sau khi tôi nói cho hắn biết phương án của mình và muốn hắn là người cầm lái trong suốt chặng đường, hắn lập tức từ chối, bảo nếu như vậy thì cuối cùng chắc chắn sẽ tra ra được là do hắn làm, đằng nào cũng chết, hắn nhất định không chịu giúp tôi.
Ha ha, nếu lúc đó hắn đồng ý thì tôi đã không cần lập ra quỷ kế làm cho chiếc xe biến mất rồi, bởi một khi điều tra ra được hắn là người cầm lái thì chắc chắn sẽ xác định hắn là hung thủ và không ai có thể tra ra được tôi.
Rốt cuộc kết quả thỏa thuận với hắn là tôi sẽ là người hành động trong suốt quá trình gây án, còn hắn chỉ phụ trách việc hạ độc.
Để xóa tan sự nghi ngại của hắn, tôi đã nói với hắn về một phương án giả.
Đó là hắn sẽ chạy xe vào trạm nghỉ thuộc thành phố Thiệu Hưng mà tôi đã chờ sẵn. Sau khi đến trạm nghỉ hắn lấy thức uống tự chế ra cho mọi người uống giải khát, trong đó có bỏ thuốc mê. Đợi thuốc mê phát huy tác dụng, tôi lên xe trói tất cả mọi người, bịt mắt họ lại, rồi lái xe đến tỉnh lộ cũ của huyện Bạch Tượng. Đồng thời, để người khác không nghi ngờ Lâm Tiểu Phong, tôi cũng sẽ trói hắn lại. Thức uống trong bình giữ nhiệt sẽ thay bằng thức uống không có thuốc mê. Sau đó, tôi đeo mặt nạ, đánh thức tất cả mọi người dậy, rồi gϊếŧ chết Vương Hồng Dân trước mặt họ, đốt cháy xe sao cho không ai nhận ra được chiếc xe đã được sơn lại và rời đi. Sau đó đội Điều tra hình sự sẽ đến điều tra vụ án này, toàn bộ vụ việc đều được nằm trong tầm kiểm soát của tôi. Thức uống trong bình giữ nhiệt đã được đổi lại, khó mà tìm ra được thành phần thuốc mê nào. Những người còn sống đó sẽ không thể nhớ được mình bị rơi vào hôn mê từ khi nào, cũng như không thể biết được vụ bắt cóc xảy ra như thế nào, ai đã ra tay. Trong thức