Cuộc điều tra thứ tư: Một cựu nhân viên hợp đồng của Phòng Công thương.
"Trưởng phòng Vương đánh Phó Công an Huyện Lý Vệ Bình ư? Không thể nào, tôi chưa từng nghe chuyện này bao giờ. Trưởng phòng Vương rất lịch sự, sao lại đánh người được chứ?... Có tức giận thế nào cũng không làm vậy đâu. Tôi chưa bao giờ thấy Trưởng phòng Vương ra oai với ai cả, huống hồ là đánh người. Hơn nữa, Lý Vệ Bình là Phó Công an, người có cấp bậc hành chính cao hơn so với Trưởng phòng Vương, lại còn là người của công an thì làm sao dám đánh anh ta được? Phải, chúng tôi biết chú của Trưởng phòng Vương, nhưng ông ấy không lấy đó để hù dọa người khác đâu, dĩ nhiên, người khác cũng biết tiếng người chú đó nên cũng sẽ không đi gây sự với ông ấy. Anh nói ông ấy đánh Lý Vệ Bình thì tôi không thể nào tưởng tượng ra được."
Cuộc điều tra thứ năm: Đại đội trưởng đội Điều tra hình sự của Công an Huyện.
"Tôi không nhớ chuyện Vương Hồng Dân có đánh Phó Lý... à, không, Lý Vệ Bình chứ. Lúc đó Lý Vệ Bình, tôi và cả mấy đồng nghiệp nữa cùng đến Phòng Công thương điều tra tình hình. Lý Vệ Bình đúng là có đóng cửa lại nói chuyện một lúc với Vương Hồng Dân... Nói trong bao lâu à? Tôi không nhớ nữa, chắc cũng khoảng mấy chục phút. Sau khi ra không thấy Lý Vệ Bình có gì bất thường... Mặt anh ta à? Để tôi nghĩ đã, tôi không đế ý, không thấy dấu tay, nếu thấy chắc chắn tôi đã nhớ rồi... Quá trình nói chuyện? Chúng tôi đâu có nghe lỏm cuộc trò chuyện giữa hai người bọn họ, nhưng cũng không nghe thấy có tiếng động lớn nào khác thường vang ra từ phòng làm việc cả...
"Nếu anh nói hai người cãi nhau thì tôi nghĩ cũng có thể nhưng nếu nói Vương Hồng Dân đánh Lý Vệ Bình, ồ, nói đùa đúng không? Vì dù Vương Hồng Dân có hùng hổ thế nào, nhưng khi cả đám cảnh sát hình sự chúng tôi đây đứng ngay ngoài cửa, mà ông ta dám đánh sếp chúng tôi, thì ông ta coi chúng tôi là không khí chắc? Nếu thật sự có chuyện này thì dù chú của ông ta là ai đi nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ đánh cho Vương Hồng Dân một trận nên thân để cho vợ ông ta nhận không ra luôn. Nói thật là Vương Hồng Dân nhìn rất hào hoa phong nhã, rất lịch sự với chúng tôi, không giống với kiểu người dễ nổi nóng, thậm chí là động thủ đánh người.
"Phó Lý, à không, Lý Vệ Bình tuy không cao lớn, nhưng bản lĩnh anh ta tôi đã thấy qua. Lúc mới được điều về Công an Huyện chúng tôi, có lần bắt tội phạm truy nã, Lý Vệ Bình đích thân dẫn người truy đuổi, mấy tên tù trốn trại nấp trong xe, cầm dao không chịu ra. Lý Vệ Bình không nói thêm lời nào, cầm dùi cui điện đập nát cửa kính, lôi tên tội phạm cao trên mét tám xuống, rồi hai tay xách ra hai tên còn lại trong xe ra ngoài. Chúng tôi đứng ngây ra đó, chưa kịp xông lên thì một mình Lý Vệ Bình đã đánh cho ba thằng máu me đầy miệng, ngã lăn xuống đất không dám nhúc nhích. Nếu nói Vương Hồng Dân bạt tai Lý Vệ Bình mà anh ta nhịn nhục không đánh trả? Tôi không thể tưởng tượng được."
Cuộc điều tra thứ sáu: Mã Đảng Bồi, Trưởng Công an Huyện.
"Bị Vương Hồng Dân bạt tai mà không đánh trả ư? Để tôi nghĩ xem, ừm, tôi cảm thấy có thể đúng là có chuyện này. Đừng thấy Lý Vệ Bình lúc làm việc bình thường hay khi đi bắt giữ phạm nhân, lúc thẩm vấn rất thô bạo, nhưng anh ta lại là người rất độ lượng, rất biết chừng mực. Anh ta đến Bạch Tượng mấy năm nay, chưa bao giờ gây sự bên ngoài, cũng chưa nghe bất kỳ điều tiếng không hay nào, bất kể là ngoài ngành hay cả nội bộ Công an Huyện chúng tôi đều luôn đánh giá anh ta rất cao, điều này là tôi nói thật. Nói một cách thẳng thắn, trước đây việc chấp hành pháp luật của các đơn vị cấp dưới có lúc không được tốt cho lắm, cũng xảy ra vài trường hợp thu phí tùy tiện nhưng sau khi anh ta đến, đội Điều tra hình sự đã quản lý rất nghiêm. Mấy nhóm dân anh chị, cũng chưa được xem là xã hội đen, trong huyện hầu như cũng bị anh ta bắt hết cả.
"Có thể do anh ta chưa có gia đình, quê quán lại không phải ở đây, nên anh ta chẳng sợ gì hết. Lúc trước có người ra giá muốn lấy một cánh tay anh ta , với giá 100.000 tệ, anh ta đi thẳng đến đó, bắt cả lũ mười mấy người tại trận và xử lý rất gọn gàng. Anh ta luôn đối xử rất tốt với người dân thường trong xã hội, kể cả những người trong các cơ quan chính phủ và chưa hề gây sự với ai bao giờ. Trong ngoài tập thể gì cũng nhận định anh ta là một cảnh sát tốt, vô cùng chính nghĩa, người dưới quyền rất nghe lời anh ta. Vì vậy nếu anh ta khai nguyên nhân dẫn đến việc anh ta gϊếŧ những người của Phòng Công thương, một là do Vương Hồng Dân đánh anh ta và người của Phòng Công thương tỏ thái độ ra mặt với anh ta, hai là vì việc thu phí tùy tiện của Phòng Công thương, thì tôi nghĩ khả năng là rất lớn."
Cuộc điều tra thứ bảy: Đội trưởng Điều tra hình sự Công an Huyện.
"Ui chao, nghe nói vụ án này do Phó Lý gây ra, tôi, à không những tôi mà tất cả mọi người ở Công an Huyện, đều rất đau lòng, nhất là nhóm cảnh sát hình sự từng theo anh ta mấy năm như chúng tôi đây, bởi chúng tôi hiểu rõ con người của anh ta như thế nào. Anh ấy là một người rất chính nghĩa, tôi không ngại nói thật, anh ấy còn giỏi hơn bất kỳ vị lãnh đạo nào tôi đã gặp. Phó Lý nổi tiếng là hữu dũng hữu mưu, có nhiều vụ trọng án mà mọi người đều mù tịt, không thể điều tra được, cuối cùng đều phải nhờ đến tài phán đoán của anh ấy mới xong. Không chỉ là những vụ án lớn, lúc trước bọn lưu manh thu phí bảo kê học sinh ở huyện chúng tôi rất nhiều, nhất là ở những nơi như mấy thị xã cấp dưới hay vùng giáp ranh ngoại thành, còn bây giờ thì học sinh đi tự học về sẽ không còn tên lưu manh nào dám