"Sự thật là Vương Hồng Dân đã sai Lâm Tiểu Phong hạ độc gϊếŧ chết Uông Hải Toàn."
"Gì cơ?" Cao Đống trợn mắt.
"Các ông đã điều tra rất rõ, Vương Hồng Dân đối xử rất tốt với Lâm Tiểu Phong, cho hắn tiền mua nhà và rất coi trọng hắn ta, hễ bước chân ra khỏi nhà là dẫn theo Lâm Tiểu Phong. Thuốc độc mà Lâm Tiểu Phong bỏ vào ly của Vương Hồng Dân, các ông đều cho rằng là Lâm Tiểu Phong muốn hại Vương Hồng Dân nhưng cuối cùng lại ngộ sát Uông Hải Toàn, bởi nghĩ rằng Vương Hồng Dân đòi Lâm Tiểu Phong trả tiền, nên hắn mới hạ độc mưu hại. Thật ra không phải, nếu như vậy sau mọi việc xảy ra, Vương Hồng Dân liên tưởng đến Lâm Tiểu Phong lúc đó ngồi cạnh mình, ai có thể cho thuốc độc vào ly của ông ta? Ngoại trừ Lâm Tiểu Phong mà ông ta đòi tiền ra, không có ứng viên thứ hai. Như vậy, sau lần đó, Vương Hồng Dân chắc chắn sẽ hết sức đề phòng Lâm Tiểu Phong và liệu có tiếp tục tin dùng hắn ta không? Cho nên sự thật chính là, thuốc độc do Vương Hồng Dân đưa cho Lâm Tiểu Phong, để hắn cho vào ly, sau đó Vương Hồng Dân lại tự tay đưa nước cho Uông Hải Toàn uống."
Cao Đống thắc mắc hỏi: "Vậy xung đột xảy ra giữa Uông Hải Toàn với ông chủ doanh nghiệp kia, đối phương là do Vương Hồng Dân sắp đặt?"
Lý Vệ Bình lắc đầu: "Không phải, nếu ông chủ công ty đó được Vương Hồng Dân sắp đặt từ trước thì trong 2 ngày đội Điều tra hình sự chúng tôi thẩm vấn liên tục, ông ta đã khai ra hết rồi. Vì kế hoạch hạ độc đã được lên từ trước, còn chuyện Uông Hải Toàn xung đột với người khác là chuyện ngẫu nhiên, mà nó lại xảy ra đúng vào lúc hạ độc. Ông có biết tại sao Vương Hồng Dân muốn gϊếŧ chết Uông Hải Toàn không?"
Cao Đống lắc đầu, nói: "Tôi nghe nói giữa bọn họ có chút mâu thuẫn, Uông Hải Toàn hay sai khiến Vương Hồng Dân nên Vương Hồng Dân ôm hận trong lòng?"
"Không, không, tôi chắc chắn rằng dù ông có điều tra người nào đi nữa thì họ cũng sẽ nói Vương Hồng Dân là người rất rộng lượng, chú của ông ta địa vị như vậy, ai dám đắc tội chứ? Nếu ông ta thật sự ghét Uông Hải Toàn, thì sẽ điều hắn đi chỗ khác. Nhưng ông ta đã không làm vậy, vì đã bị Uông Hải Toàn nắm được thóp. Từ lời kể của mọi người, Vương Hồng Dân là người đàn ông hoàn hảo, không hút thuốc, rượu chè, thỉnh thoảng có đánh bạc chút ít, nhưng chưa từng có lời đồn thổi tiêu cực nào về mặt nam nữ, đúng không? Thực ra ông ta không có quan hệ nam nữ bừa bãi, vì người ông ta quan hệ là đàn ông, và người đó chính là Lâm Tiểu Phong, ông ta là người đồng tính."
Cao Đống há hốc mồm.
"Vương Hồng Dân là người đồng tính. Điều kiện của ông ta quá tuyệt vời, người mai mối nhiều vô kể, nhưng ông ta vẫn chẳng tiến tới với cô nào, nhiều năm vẫn sống độc thân. Có lẽ là để xóa tan sự nghi kỵ của mọi người, nên năm 37 tuổi, qua giới thiệu, ông ta đã làm quen với Lạc Tuệ Tuệ rồi nhanh chóng kết hôn với cô ấy, nhưng sau khi kết hôn hầu như không có sinh hoạt tìиɦ ɖu͙ƈ."
Cao Đống chợt hiểu ra, thì ra Từ Sách phán đoán hoàn toàn chính xác. Lạc Tuệ Tuệ đâu chỉ sinh hoạt tìиɦ ɖu͙ƈ không đều đặn, mà thật ra không có sinh hoạt tìиɦ ɖu͙ƈ, vì vậy móng tay của ngón giữa của cô ta bị cắt ngắn quả thật là để giải quyết nhu cầu sinh lý.
Lý Vệ Bình hút xong điếu này, lại xin thêm điếu khác, Cao Đống châm lửa cho, anh ta nói tiếp: "Còn Lâm Tiểu Phong, tôi không rõ hắn ta có phải là người đồng tính hay không, hắn nhỏ con, bảnh bao, có lẽ hợp với mắt thẩm mỹ của Vương Hồng Dân. Theo tôi thấy, Lâm Tiểu Phong là nô ɭệ tìиɦ ɖu͙ƈ, ha ha." Anh ta bật cười ha hả, mắt mang đầy vẻ đắc ý của kẻ chiến thắng và sự khinh bỉ dành cho Vương Hồng Dân, rồi nói tiếp: "Vương Hồng Dân rất coi trọng Lâm Tiểu Phong, nói trắng ra, rất thích là đằng khác, vì vậy lúc nào cũng để hắn kè kè bên mình, đồng thời rất hào phóng với Lâm Tiểu Phong. Ông ta chịu đưa cả triệu đồng cho hắn mượn mà không làm giấy nợ. Sau khi dùng dùi cui điện đánh Lâm Tiêu Phong bất tỉnh, tôi dìm hắn xuống hồ để nằm đó cho được lâu, một mặt là muốn che giấu thời gian tử vong cụ thể của hắn, để các ông không nghi ngờ, mặt khác là muốn xác hắn bị phân hủy và bên pháp y sẽ không nhận ra cơ vòng của hắn ta có vấn đề, từ đó có thể phát hiện ra sự thật mấu chốt này."
Anh ta hít một hơi rồi nói tiếp: "Tôi không biết làm sao Uông Hải Toàn lại phát hiện ra được chuyện của Vương Hồng Dân và Lâm Tiểu Phong. Nói tóm lại, hắn đã biết, và nắm được cái thóp này, Phòng Công thương gần như đã nằm gọn trong tay Uông Hải Toàn. Khoảng thời gian đó hắn đi gây sự khắp nơi bởi kiểu gì cũng có Vương Hồng Dân chống lưng, ai cũng phải nể mặt mà cho qua. Lúc đầu, Uông Hải Toàn cũng chẳng đến nỗi, chỉ vênh váo hơn mức bình thường một chút, nhưng về sau, Vương Hồng Dân thấy hắn luôn lợi dụng điểm yếu này uy hiếp mình để thường xuyên kiếm cớ gây sự, không chịu đựng được nữa, biết nếu cứ tiếp tục thế này, sự việc sẽ không bao giờ kết thúc, thế là ông ta nghĩ đến chuyện gϊếŧ chết Uông Hải Toàn. Nhưng ông ta không biết gϊếŧ người bằng cách nào, một kẻ ngu ngốc như ông ta làm sao nghĩ ra được cách gϊếŧ người nào tốt, nghĩ đi nghĩ lại, có lẽ xem phim nên mới dấy lên ý nghĩ dùng cách hạ độc."
Cao Đống hỏi: "Thuốc độc là do Lạc Tuệ Tuệ đưa, đúng không? Cô ấy làm ở khoa Bào chế dược của bệnh viện, chắc có cách để có được chất Xyanua."
Lý Vệ Bình lắc đầu: "Không, bệnh viện làm gì có chất Xyanua, thực ra, thuốc độc là do tôi đưa." Gương mặt anh ta lại thoáng hiện nụ cười đắc ý.
"Sao lại là anh đưa? Sao anh lại tham dự vào chuyện này?"
"Nên bắt đầu từ đâu được nhỉ? Lạc Tuệ Tuệ sau khi kết hôn, phát hiện Vương Hồng Dân rất ít quan hệ tìиɦ ɖu͙ƈ với cô ấy, lúc đầu nghĩ rằng sức khỏe Vương Hồng Dân không tốt nhưng dần dần cô ấy tỏ ra nghi ngờ. Cuối cùng, một lần nọ khi về nhà, cô ấy phát hiện Vương Hồng Dân và Lâm Tiểu Phong đang quấn lấy nhau trên giường. Lúc đó cô ấy khóc lóc thê thảm, có chồng là người đồng tính, đổi lại là một người phụ nữ khác, e là sẽ đập đầu vào tường, có ai ngờ bi kịch này lại rơi đúng vào mình. Cô ấy nói cho tôi biết, lần đó Vương Hồng Dân đã thừa nhận với cô ấy, thậm chí còn không ngượng miệng nói cô ấy cũng có thể đi tìm người đàn ông khác, ông ta sẽ không can thiệp, chỉ cần hai người tiếp tục giả vờ là cặp vợ chồng hòa thuận trước mặt người ngoài, đồng thời bắt cô ấy phải giữ bí mật hoàn toàn chuyện này. Lạc Tuệ Tuệ kể rằng lúc đó cô ấy chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, cô ấy có nằm