Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Thỏa Thuận Sau Tháng


trước sau



"Ký tên" Anh kéo ngăn kéo, đem một xấp giấy rầm một tiếng để bên mặt cô, khuôn mặt tuấn tú trước sau như một vẫn là lưu manh.

"Cái, cái gì?" Hoan Nhan ôm chăn ngồi xuống, đưa ra bàn tay bé nhỏ yếu ớt cầm tờ giấy....

"Cô chỉ cần ký tên, không cần nói nhảm nhiều" Anh kiên nhẫn mở miệng, đi tới lấy quần áo mặc vào.

Hoan Nhan nghi hoặc nhìn xuống, mi tâm càng lúc càng nhíu thật chặt, sáu tháng, làm phụ nữ của anh hắn trong sáu tháng, bên trong nói rõ, không được cùng đàn ông ở ngoài tiếp xúc, không được làm phiền, không được tùy tiện gọi điện thoại cho hắn, lúc hắn không cần cô thì cô phải ngoan ngoãn biến mất.... Hoan Nhan chỉ cảm thấy ngực bắt đầu ngột ngạt, cô thề nếu cô và người đàn ông này ở cùng chỗ nửa năm, nhất định sẽ hộc máu mà chết!

Khi sáu tháng kết thúc, cô phải theo thỏa thuận biến mất khỏi hắn, mà hắn cũng sẽ tôn trọng giao ước sẽ cho cô một số tiền lớn, điều kiện duy nhất là, không được dây dưa với hắn.

Cô xem xong, anh đã mặc quần áo xong, áo len vàng nhạt, quần dài vải ka-ki, bao trùm cơ thể khỏe đẹp, khuôn mặt anh giống như điêu khắc hoàn mỹ nhất, các đường nét vốn anh tuấn lại lạnh lùng, anh cứ cố tình cười cười vô lại..... Nâng cằm một chút: "Ừ, mau khý tên đi, tôi đang vội".

Hoan Nhan do dự rất lâu, ba là người thân duy nhất của cô, cô đã từng nói với mẹ, sẽ chăm sóc ba tốt, không để ba gặp chuyện không may, nếu sáu tháng này, đổi lấy ba khỏe mạnh, đáng giá.....

Hoan Nhan xoay bút máy, kiểu chữ mảnh khảnh tại tên rồng bay phượng múa bên cạnh anh, nhìn đi, ba chữ nho nhỏ kia, Hứa Hoan Nhan, ở bên tên của anh, đều là thấp kém nhỏ bé.

Anh nhận thỏa thuận, tùy tiện nhìn lướt qua, thu lại chuyển biến tốt đẹp đi trực tiếp tới cửa: "Chuyện ở bệnh viện đã thu xếp tốt, ba cô bây giờ chuyển vào phòng bệnh giám sát cao cấp, người bảo vệ cũng
đã thuê, cô không cần lo lắng".

Lúc anh kéo cửa ra, nhưng mà quay mặt sang, đối với người phụ nữ không mảnh vải ngồi ở trên giường mở miệng: "Biểu hiện tối hôm qua, miễn cưỡng đạt yêu cầu, hy vọng lần sau trên giường, Hứa tiểu thư có thể thông thạo một chút".

Bộ dạng lưu manh của anh nhìn cô thổi tiếng huýt sáo một cái, phịch một tiếng đóng cửa lại, đem căn phòng yên tĩnh lại cho cô.

Lúc trở về bệnh viện, Hoan Nhan đem Văn Tĩnh và KaKa đưa lên xe trở về nghỉ ngơi, thì chuyên tâm trông coi trong phòng bệnh của ba, bác sĩ nói ba có thể tỉnh lại mới không có nguy hiểm,, mà bây giờ ông vẫn mê man, không có sức sống.

Hoan Nhan nhìn gương mặt ba già nua lại gầy yếu, say rượu thời gian dài, mũi ông đỏ rực lên, ngực Hoan Nhan đau xót, nếu mẹ không đi, ba tuyệt đối sẽ không trở thành như bây giờ? Mẹ ở đâu..... Thật sự sẽ không trở về sao?

Mãi đến khi trời tối, cũng không thấy bóng dánh mẹ kế và Mễ Dương, Hoan Nhan căn bản chưa từng đối với hai người đó ôm ấp hy vọng, may mà 24 giờ có người bảo vệ, cô không cần vất vả, chỉ là di động hắn đưa trong túi vẫn yên lặng, đến lúc ngủ lại tỉnh lại rất nhiều, vẫn là không có tin tức, lúc này Hoan mới yên lòng, tối nay hắn sẽ không tìm cô rồi.

Ngày hôm sau, đợi cho người bảo vệ đi làm, Hoan Nhan mới ra bệnh viện đi học, cô lập tức nên tốt nghiệp, mấy ngày nay bắt đầu vội vàng viết luận văn tốt nghiệp, không thể phân tâm, chỉ là suy nghĩ đến đi học, tim đập rất nhanh, hai người kia, đúng là ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp a.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện