Câu nói của hắc quả phụ xinh đẹp, rõ ràng là đang giải thích việc chị ta dẫn Đường Hiên vào phòng 507, giống như sợ ta hiểu lầm gì đó vậy
Trong mơ ta không thèm để ý đến thi thể của Đường Hiên, cũng không để ý đến lão bà đang ngồi khâu khâu vá vá, gẩy mấy cái đinh quan tài, hỏi một câu:" Tên mập đâu?"
Hắc quả phụ xinh đẹp ngẩn ra, vội vàng trả lời:" Không biết, hắn nói hắn xử lý xong vài chuyện sẽ quay về!"
Ta ừ một tiếng, nhìn hắc quả phụ xinh đẹp không nói tiếng nào
Chị ta vô thức lùi lại một bước, có chút sợ hãi, giống như hiểu ý của ta trong giấc mơ, cẩn thận từng ly từng tý nói: trong khoảng thời gian này ta sẽ tìm kiếm tung tích của hắn, nếu hắn gặp phải vấn đề nguy hiểm gì, ta cố gắng không để hắn chịu thiệt thòi!"
Nghe chị ta nói xong, ta trong giấc mơ gật gật đầu
Sau khi ta đi ra khỏi phòng 507, có một loại cảm giác mãnh liệt muốn bước lên tầng sáu, nhưng cuối cùng vẫn quay người xuống lầu, tiếp tục đi tìm con chồn vàng bảo vệ
Một đêm không lời, sáng sớm trong lành, khi mà ta tỉnh dậy từ trong quan tài xanh, chưa kịp nghĩ về giấc mơ đêm qua, sau khi vội vàng tắm rửa, khoác cặp sách xông ra khỏi chung cư
Trường đại học sư phạm không phải là trường tốt nhất của Tô thành, nhưng mà danh tiếng thậm chí còn vượt qua nhiều trường cấp một trong cả nước, giống như Đường Lưu nói vậy, trong mỗi đợt sinh viên mới, số lượng nữ sinh của trường sư phạm Tô thành nhiều hơn sinh viên nam nhiều, hơn nữa mỗi lần có không ít học sinh nữ xinh đẹp, đồng thời trợ giáo của trường này cũng có không ít mỹ nữ, đây là điều khiến cho rất nhiều sinh viên nam đang tuổi thanh xuân đầy sức sống hướng tới.
Thực tế, khi ta đăng kí vào trường này, cũng có một phần vì lí do này!
Khi ta đi từ trên xe bus xuống, nhìn thấy biển người trước cổng trường đại học Sư phạm Tô thành, nhìn thấy trai xinh gái đẹp với những nụ cười sáng lạn, toàn thân tràn đầy sức sống, bỗng dưng có loại cảm giác lạc loài.
Trong khoảng thời gian một tháng này, trải qua thời gian trong căn chung cư quỷ dị đó, khiến cho trong tâm lý của ta đã có sự biến hóa rất lớn, hiện giờ nhìn thấy nam thanh nữ tú cùng tuổi với ta, khó trách trong lòng sinh ra chút cảm giác kỳ lạ.
Ta không giống như những bạn học khác có cha mẹ đi cùng, hoặc là mang theo túi lớn túi bé, chỉ đeo một cái ba lô, chủ yếu là vì ta không cần ở lại trong trường.
Cuộc sống bốn năm trong tháp ngà, ta lại không có cách nào trải qua cuộc sống sân trường, trong lòng không tránh khỏi có chút thất vọng!
Đi cùng với những bạn học cùng tuổi, cầm theo thông báo nhập học đi vào cổng trường, có không ít anh chị khóa trên giúp đỡ hoàn thành thủ tục, rất nhanh đã khiến cho ta hiểu đại khái tình huống của ngôi trường này, cũng hiểu đại khái vị trí đại khái của kí túc xá và khu dạy học
Những bạn sinh viên mới khác đi theo các anh chị khóa trên về hướng kí túc xá, ta lại giống như tên lang thang đi bộ trong sân trường, vô tri vô giác đi đến hồ nước trong trường, đặt mông ngồi xuống gốc liễu ven hồ thưởng thức cảnh đẹp nơi đây
Trên mặt hồ sóng nước lăn tăn, gió nhẹ hiu hiu thổi làm cho cành liễu lung lay, ta nhịn không được có chút cảm khái
Hơn một tháng trước, ta còn mơ mộng về cuộc sống tương lai của bản thân mình, nghĩ mình có thể thoải mái sống trong học phủ này bốn năm, sau khi tốt nghiệp tìm một công việc, sau đó lấy vợ sinh con dưỡng lão cho ông nội
Nhưng mà, người tính không bằng trời tính, chỉ ngắn ngủi trong vòng một tháng, cuộc sống của ta đã có sự thay đổi rất lớn, khiến cho ta hiện tại có chút hoang mang với chính tương lai của mình
Khi mà ta đang ngẩn người nhìn mặt hồ suy nghĩ lung tung, một âm thanh ròn rã vui tai vang lên