Ta loạng choạng bước vào chung cơ, tuy là nôn được ra đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều, nhưng cảm giác đau nứt đầu vẫn không giảm, mơ mơ hồ hồ leo cầu thang.
Khi đi đến hành lang, ta cảm thấy có chút là lạ
Nhìn gạch lát hành lang, nhìn những hình thù lung tung trên tường và trên các viền trang trí, ta cảm thấy hình như có chỗ nào đó không giống.
Đồng thời ta còn có cảm giác lạnh buốt, hình như còn nghe thấy cả tiếng gầm gừ tức giận, cũng không biết ở đâu truyền đến.
Ta cũng không nghĩ nhiều, loạng choạng mơ hồ đi về phía trước, vừa đi qua gian phòng đầu tiên, trong phòng truyền ta từng trận rung động, theo sát đó, cửa phòng mở ra.
Một người đàn ông trọc đầu sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lạnh lùng, nhìn vô cùng hung ác nhìn ta
Ta hơi ngẩn ra, người ở phòng 501 không phải là chị Cửu à?
Sao lại có một người đàn ông trọc đầu lạ mặt từ trong đó đi ra? Lẽ nào là người yêu của chị Cửu?
Không đúng, bác Hoàng nói rồi, chung cư này là không cho phép dẫn người ngoài vào, chị Cửu cho dù muốn tìm người yêu, cũng không nên dẫn về chung cư chứ.
Uống rượu say tổn thương cơ thể cũng tốn thương đầu óc, loại nghi ngờ này vừa nổi lên trong óc, ta đã cảm thấy đầu đau như nứt, nhịn không được ôm đầu hừ hừ rên.
Đồng thời, người uống say tính khí cũng không tốt lắm, câu nói rượu say khiến cho người to gan cũng không hề sai, người bình thường thành thật, chỉ cần uống rượu vào, sẽ làm ra những việc mà người khác cũng không thể ngờ đến được.
Ta uống rượu say xong tính cách coi như tốt, ít nhất uống say sẽ không gây chuyện, nhưng mà giờ phút này ta cũng có chút cáu, dù sao tên đầu trọc mặt trắng này từ đầu đến cuối luôn dùng ánh mắt lạnh băng nhìn ta, giống như ta đào phần mộ ông bà hắn vậy.
" Nhìn gì mà nhìn, nhìn bố mày à!"
Ta hung ác lườm hắn, bộ dáng không phục thì nhào vô!
Lông mày của người đàn ông đầu trọc đó giật giật, giơ chân định bước ra ngoài, dường như bị những lời ta nói kích thích, thật sự muốn cùng ta làm một trận vậy
Vào giây phút này, cổ ta truyền đến một trận ấm áp, cái khóa trường sinh ngọc xanh ta đeo trên cổ dường như tỏa ra ánh sáng xanh ngọc
Đồng thời, cơ thể người đàn ông trọc đầu đó hơi run rẩy, bàn chân chuẩn bị bước ra ngoài dừng lại giữa không trung, khuôn mặt trắng bệch lộ ra thần sắc do dự, sau cùng hung ác lườm ta một cái, thu bàn chân ở giữa không trung về, hung ác đóng cửa phòng.
Ta nhổ một ngụm nước bọt, nhổ một ngụm đờm vào trước cửa nhà hắn, dựa vào men say mắng mấy câu, lắc lắc lư lư đi vào trước cửa căn phòng số năm, đưa tay vào trong túi tìm chìa khóa.
Cho chiếc chìa khóa loang lổ vào ổ khóa, xoay đi xoay lại mấy cái cũng không mở ra được, dưới tác động của men rượu, ta tức mình đạp mấy cái vào cửa
Vào giây phút này, một trận gió lạnh thổi qua hành lang, dường như tiếng gào rống tức giận càng trở lên rõ ràng hơn.
" Kêu m** mày à!"
Ta say bí tỷ đứng trên hành lang gào lên:" Trong nhà có người chết à? Còn con m** nó gào lên nữa, ông mày đập chết chúng mày!"
Sau khi ta gào lên một trận, tiếng gầm gừ tức giận đó giống như bỗng nhiên ngừng lại, đồng thời, cánh cửa của căn phòng trước mắt cũng dần dần mở ra.
Ngày mai dù thế nào cũng phải sửa lại cái khóa cửa rách nát này!
Sau khi ta đẩy cửa đi vào phòng, tuy cảm thấy có gì đó không giống, nhưng thời điểm này cũng ta không lo được nhiều chuyện như thế, trực tiếp nằm xuống sô pha trong phòng khách, không bao lâu đã chầm chậm chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ, ta nhìn thấy rất nhiều người.
Chị Cửu, nha đầu xấu xí, bà lão phòng 507 cùng những hàng xóm khác từ tầng năm trở xuống, bọn họ đều dùng một loại ánh mắt rất kỳ lạ nhìn ta, trong sự lo sợ còn mang theo sự không dám tin.
Cùng với nói bọn họ đang nhìn ta, không bằng họ