Sắc mặt tiểu nha đầu cổ quái, quay đầu nói với ta:" Anh ơi, tên mập không muốn ra ngoài, còn đánh em! "
Nghe xong, ta ngơ ra
Con m* nó, tên khốn Đường Lưu đang làm cái trò gì vậy!
" oa oa oa! "
Lúc này tiếng khóc của quái vật trẻ con trở lên to hơn, tiếng gào sắc nhọn đó càng đau tai, khiến cho tai của ta có đau tới mức khó chịu, giống như có người cầm đinh sắc không ngừng đâm vào màng tai của ta vậy, cũng khiến đầu ta đau như búa bổ
Bình sơn đen sơn máu vừa nãy bị ta ném qua đó, đang chầm chậm lan ra trên cơ thể to mọng, những chỗ nó đi qua giống như là bị axit sunfuric đậm đặc ăn mòn, không ngừng biến thành màu đen còn bốc lên khói đen
Dung dịch buồn nôn chảy ra từ trên người đứa bé đó cũng ngày càng nhiều hơn, dường như muốn chống lại sự an mòn của sơn đen sơn máu, nhưng hiệu quả có vẻ không được tốt lắm
Vào lúc này, ta đã không còn cách nào có thể chú ý phía bên con quái vật trẻ em nữa rồi, bởi tiếng gào khóc chói tai của nó, khiến cho ta đau đầu chóng mặt đứng không vững, cơ thể lắc lư không ngừng, giống như lúc nào cũng có thể lăn ra bất tỉnh vậy.
Ta lúc này, trong lòng bỗng dưng dâng lên một cỗ tức giận, loại cảm giác tức giận này xuất hiện một cách đột ngột, vừa phẫn nộ tức giận vừa tàn bạo khát máu, rất muốn xé nát con quái vậy trẻ em trước mặt ra
Một con quái vật trẻ em tập trung những con quỷ quái nhỏ bé mà cũng dám làm xằng làm bậy trước mặt ông đây?
Lúc mà trong lòng ta xuất hiện cảm giác tức giận phẫn nộ tàn bạo khát máu đó, con quái vật đó dường như cảm nhận được gì đó, bỗng nhiên ngậm miệng, một đôi mắt to lớn sợ hãi nhìn ta, thân hình to mọng run rẩy, dường như rất sợ hãi
Đồng thời, tiểu nha đầu khuôn mặt lo lắng quan tâm đang đứng cách ta không xa, giờ này hai con ngươi cũng co rụt, bước chân không tự chủ lùi về phía sau, ánh mắt nhìn ta như đang nhìn thứ gì đó vô cùng khủng bố vậy, thân hình nhỏ bé cũng đang run rẩy
" Anh ơi, đừng cho hắn đi ra!.
hắn vẫn không thể xuất hiện ở nơi nào khác ngoài chung cư! "
Tiểu nha đầu dường như lấy hết dũng khí run rẩy gào lên câu này, đồng thời, chiếc khóa trường sinh bằng ngọc ta đeo trên ccổ ta cũng tản mát ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, cảm giác ấm áp tiếp xúc với cơ thể ta, nhanh chóng xoa dịu cảm giác nôn nóng trong lòng ta,cảm giác tức giận khát máu trong tim cũng dần dần biến mất, giống như chưa từng xuất hiện vậy
Ta ôm đầu, cảm giác châm chích đau đớn lúc trước vào lúc này cũng dần dần biến mất, khiến cho ta thở ra một hơi thoải mái
Sau khi nhìn thấy một màn này, tiểu nha đầu kinh ngạc lo sợ nhìn về phía ta, sau đó cẩn thận từng ly từng tý chạy đến bên người ta, đôi tay lạnh lẽo sợ hãi chạm nhẹ vào người ta.
Sau khi không cảm thấy có gì khác lạ, lại một lần nữa lộ ra nụ cười xuất phát từ trong nội tâm
Ta sờ vào mi tâm đang đau đớn, tuy rằng đang rất nghi ngờ vì sự xuất hiện những cảm giác tiêu cực vừa rồi nhưng mà hiện giờ không phải lúc để suy nghĩ vấn đề này, làm thế nào để lôi Đường lưu từ trong người con quái vật này ra mới là việc quan trọng
Mà con quái vật em bé kia, hiện giờ cơ thể vẫn đang run rẩy, trong lúc nhìn ta với đôi mắt sợ hãi thì cơ thể to mọng của nó còn không ngừng mà đau đớn kịch liệt, nhưng lại không dám phát ra bất kỳ tiếng vang nào
Sơn đen và sơn máu đã lan ra rất nhiều chỗ trên người nó, chiếm khoảng 1/3 cơ thể, theo tình huống hiện nay, có lẽ không bao lâu nữa có thể triệt để hủ hóa ăn mòn con quái vật này, chỉ là không biết Đường Lưu ở trong có thể nó có thể chịu đựng đến lúc ấy không mà thôi
Ánh mắt ta dời khỏi thân hình to mọng của nó, nhìn về một