84: Khách Sạn Danh Tước
Đi đến trước cửa phòng của tiểu nha đầu, tên mập chết bầm bày ra một nụ cười buồn nôn, nhẹ nhàng gõ cửa, dùng loại giọng điệu của bà ngoại sói lừa cô bé quằng khăn đỏ mở cửa nói " Tiểu nha đầu, mau mở cửa ra đi, anh mua cho em nhiều đồ chơi với quần áo lắm này!"
Lời vừa nói xong thì cửa mở ra, tiểu nha đầu cẩn thận nấp sau cánh cửa, đôi mắt to khiếp sợ nhìn chúng ta
Nói đúng hơn là sợ hãi nhìn ta
Từ lần trước sảy ra ra chuyện ở trong khu nghĩa trang Nam Viên xong, thì hai ngày hôm nay tiểu nha đầu đều không ra khỏi cửa, giống như cố ý tránh ta vậy, chắc là một màn đêm đó đã làm nó bị dọa sợ!
Đối mặt với đôi mắt khiếp sợ của tiểu nha đầu, ta cố gắng để bản thân lộ ra nụ cười ấm áp, đưa con búp bê trong tay cho nó, ấm giọng nói:" Anh mua cho em đó, còn chọn cho em mấy bộ quần áo đẹp, em xem có thích không?"
Tiểu nha đầu chớp chớp mắt, thần sắc sợ hãi vốn có trong mắt dần dần biến mất, thay vào đó là thần sắc kích động vui mừng
Ta cảm thấy, nó không phải để ý đến việc ta mua quần áo hay đồ chơi cho nó, mà quan tâm đến thái độ của ta
Tiểu nha đầu rộng lượng mời chúng ta vào trong phòng nó chơi, đối mặt với căn phòng bừa bộn, ta trực tiếp xắn ống tay thu dọn, dù sao trước đây cũng từng hứa với nó sẽ giúp nó thu dọn vệ sinh phòng ốc rồi
" Oa, phòng của tiểu nha đầu thật có cảm giác nghệ thuật, em xem kiểu sắp đặt này, xem xem những hình vẽ trên tường, lại nhìn xem những cái lỗ trên trần, rõ ràng là tác phẩm của đại sư thời kỳ hậu hiện đại! "
Sau khi Đường Lưu đi vào trong phòng của tiểu nha đầu, thì khen không dứt miệng, bản lĩnh mở to mắt nói dối bị anh ấy phát huy không còn gì để nói
Chỉ là, tiểu nha đầu căn bản không để ý đến Đường Lưu, hoặc là nói nó không hiểu những lời khen ngợi giả dối của Đường lưu, dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, cậu nói với nó gì mà nghệ thuật, rồi tác phẩm của đại sư thời kỳ hậu hiện đại, nó toàn bộ nghe không hiểu.
Ta vừa gấp chăn màn cho nó, vừa không khách khí nói với Đường lưu:" Anh nói ít thôi, nói vào trọng điểm đi!"
Đường Lưu ho nhẹ một tiếng, cười ha ha nói với tiểu nha đầu đang ngồi bóc quà và hộp đựng quần áo:" Nha đầu, tối nay anh và anh của em đi tham gia một buổi yến hội, em có muốn đi cùng không? Bên đó có nhiều thứ hay ho lắm, chắc chắn sẽ không làm em thất vọng đâu! "
Nghe Đường Lưu dụ dỗ tiểu nha đầu, trong lòng ta không tránh được cảm khái
Hai thằng đàn ông to xác lừa một đứa trẻ ranh, nếu truyền ra ngoài chắc chẳng còn mặt mũi mà gặp người nữa mất!
Đây là do cũng không còn cách nào khác nữa!
Đường Lưu đã lỡ nói phét, đảm bảo với Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ,nói trong buổi tiệc của giới tinh anh thương giới Tô thành tối nay nhất định sẽ bắt được vài con chuột, lỡ mà thất hứa, mất mặt chỉ là chuyện nhỏ, tiền và nhân tình chúng ta nợ Từ Vi nữ sĩ thì phải làm thế nào?
Cho nên, tên mập chết bầm Đường Lưu này mới nhắm tới tiểu nha đầu
Vào lúc đi vào trong chung cư, Đường Lưu đã nói với ta kế hoạch của anh ấy, chính là bảo ta đem theo tiểu nha đầu đến tham dự yến hội
Sau khi tiểu nha đầu đi theo ta rời khỏi chung cư, chỉ có ta có thể nhìn thấy sự tồn tại của nó, đợi tối nay khi đến yến hội, dù sao người khác là không nhìn thấy được nó, vừa hay để nó trong bóng tối quan sát vài người, hoặc là dùng vài cách nào đó dọa mấy người đã bị Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ nghi ngờ, để tìm ra đầu mối theo dây bắt cá, lôi ra mấy tên đã âm thầm dựa vào những người bên Thượng Kinh.
Cân nhắc đến cơ hội thành công của kế hoạch này rất lớn, ta tất nhiên là không có ý kiến gì cả
Chỉ là, cho dù Đường lưu có nói đến mức miệng đắng lưỡi khô thì tiểu nha đầu từ đầu cũng không nói gì, vẫn luôn chỉ tập trung chú ý vào việc mở những hộp đồ chơi và quần áo xinh đẹp
Nhìn đến một màn này, trong lòng ta lại không nhịn được cảm khái
Con gái, không cần biết bao nhiêu tuổi, lúc mở
Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!