Úc Trạch nghiêm túc nói: “Anh vẫn luôn bình tĩnh, nhưng sau này nếu như có người hỏi thì anh sẽ nói thẳng.”
Cố Diệp thở phào nhẹ nhõm, đoán chắc chẳng có ai dám đi hỏi trực tiếp về mặt vấn đề tình cảm với Úc Trạch đâu.
Úc Trạch lại nhắc nhở Cố Diệp một câu: “Em cũng phải như vậy.”
Lúc này Cố Diệp mới phản ứng kịp lại sau lời nói của Úc Trạch, cậu bất đắc dĩ nói: “Vậy chắc chắn sẽ rất nhiều người hỏi em đó.”
Úc Trạch bất mãn hỏi: “Anh làm em mất mặt hả?”
“Không đâu, anh ưu tú như vậy cơ mà.” Cố Diệp tranh thủ thời gian nâng khuôn mặt của Úc Trạch lên dỗ dành, cậu nhìn vào ánh mắt đối phương mà mềm lòng: “Anh đừng dùng ánh mắt oán giận đó nhìn em, em sẽ tìm cơ hội nói ra.”
Khóe miệng Úc Trạch nâng lên: “Trực tiếp nói vào thứ bảy?”
Cố Diệp: “… Không phải anh một ngày có trăm công nghìn việc sao? Những việc này sao lại tính toán rõ ràng như thế.”
Úc Trạch mỉm cười cúi đầu hôn một cái lên chóp mũi Cố Diệp: “Anh đều tính toán rõ ràng những chuyện liên quan đến em.”
Cố Diệp bật cười: “Được, em sẽ cho anh một danh phận, anh bình tĩnh lại để em nói chứ anh đừng nói.”
Úc Trạch nhíu mày: “Vì sao?”
Cố Diệp dùng một nụ hôn thay thế cho câu trả lời.
Cần hỏi vấn đề vì sao sao, cậu không ngốc.
Nếu người khác hỏi thì chắc chắn Úc Trạch sẽ thô bạo ném tới một quả bom khẳng định đúng là chúng tôi ở cùng nhau mặc kệ cho người khác đánh giá như thế nào.
Úc Trạch là con cưng của trời, cậu không để ý danh tiếng của mình nhưng không nhịn được nếu có ai nói một câu không tốt về Úc Trạch.
Cậu không chặn nổi lời hoang đường từ miệng của mọi người, chỉ muốn nhìn anh an ổn sống qua ngày nhưng lại không nghĩ tới tính cách của Úc Trạch lại hay ghen như thế này, làm cậu không nghĩ biện pháp không được.
Sáng thứ sáu, Cố Diệp phát thông báo trên weibo: Tối thứ sáu vào lúc tám giờ tôi sẽ lên xem miễn phí mười quẻ, bây giờ tôi đi học.
Sau khi đăng xong weibo Cố Diệp không có tinh thần đứng lên liền đu sau lưng Úc Trạch để anh đưa đi rửa mặt.
Úc Trạch đã ăn mặc chỉnh tề, cõng Cố Diệp ở sau lưng như đang cõng theo một con búp bê lớn đi đến phòng tắm mỉm cười hỏi: “Cần anh giúp gì không?”
Cố Diệp ghét bỏ đẩy đối phương ra: “Anh đi nhanh lên đi, không phải hôm nay có cuộc họp sao? Đi nhanh lên.”
Úc Trạch dặn dò: “Ăn sáng rồi tới trường học, sau đó báo tin cho anh.”
“Biết rồi, ba.” Cố Diệp mệt mỏi, cảm giác như tìm thêm một người cha cho mình vậy.
Sau khi cố Diệp ăn sáng thì trở lại trường học. Cũng đã mười giờ hơn nên tiết đầu tiên đã kết thúc, Hạ Tường nhìn cậu không có tinh thần gì liền quan tâm hỏi: “Cái đó rất khó xử lý sao?”
Cố Diệp chớp chớp mắt, sau khi phản ứng kịp Hạ Tường muốn nói gì liền làm một bộ mặt nghiêm túc gật nhẹ đầu.
“Đã làm suốt cả đêm sao?”
Cố Diệp: “… Ừm.”
Hạ Tường quan tâm hỏi: “Cậu có sao không, không có bị thương chứ? Tớ nghe nói có người bị thương.”
Cố Diệp bất đắc dĩ: “Cậu nghe được ở đâu thế?”
Hạ Tường cười nói: “Cậu đừng để ý nghe ở đâu, tớ nghe nói thật sự đã biến thành cương thi rồi?”
“Ừm.”
Triệu Bằng Vũ cũng tò mò: “Giải quyết như thế nào?”
“Thì là rất nhiều người ở một chỗ cùng nhau giải quyết.”
Hạ Tường hỏi: “Quá trình thế nào?”
“Thì là cùng nhau giải quyết, các cậu muốn hóng chuyện chi tiết như vậy làm gì.” Cố Diệp đã mất kiên nhẫn mà hai con người kia vẫn còn hỏi: “Ở đâu cơ! Đây không phải do bọn tớ hiếu kì à? Làm sao nàng ta lại có thể đối đầu với nhiều người như thế? Quá lợi hại rồi, chúng tớ chỉ mới thấy ở trên TV thôi.”
Cố Diệp vừa nghĩ tới quá trình diệt trừ kia là cảm thấy mặt với thắt lưng đều đau, cậu lạnh lùng nói: “Các cậu không phải người trong cuộc nên cũng không cần phải hóng hớt đâu, hỏi nhiều sẽ chết đó.”
Mặt của Triệu Bằng Vũ và Hạ Tường không thay đổi nhìn cậu một hồi sau đó cùng nhau hành động, ấn Cố Diệp lên trên bàn rồi vò tóc cậu thành một đống cỏ khô.
Trong lòng Cố Diệp mệt mỏi.
Mới hai ngày không trở về mà hai người này đã điên rồi, không còn là những đứa trẻ dễ thương và đáng yêu nữa.
Ngoan ngoãn học hết một ngày rưỡi thì lại đến cuối tuần.
Trước khi tan học, thầy giáo có dặn thứ hai là buổi thi thử nên muốn nhắc nhở các bạn học tập, cuối tuần không nên buông thả mà phải chăm chỉ ôn tập tốt.
Cố Diệp không biết có phải ảo giác của mình hay không mà cảm thấy, lúc thầy giáo nói lời này thì nhìn cậu một cái.
Cậu suy nghĩ lại biểu hiện gần đây nhất của mình, đoán chắc chắn là do đã xin nghỉ học quá nhiều.
Điều này khiến cậu cảm giác được nguy hiểm.
Nếu lần thi tới mà không tốt, chắc chắn thầy giáo sẽ tìm mình nói chuyện.
Hạ Tường dùng khuỷu tay đẩy đẩy Cố Diệp: “Phải cố gắng lên nếu không cậu sẽ bị ghẻ lạnh đó.”
Cố Diệp nhếch miệng lên: “Yên tâm đi, chắc chắn là thi tốt hơn so với Triệu Bằng Vũ.”
Triệu Bằng Vũ nằm không cũng trúng đạn liền khinh bỉ nói: “Gần đây tớ không đi chơi, không chơi điện tử cũng không chơi bóng rổ mà cố gắng học tập.
Nếu như lần này tớ thi tốt hơn cậu thì sao, mợ nhỏ có muốn cá không? Ha Ha.”
Cố Diệp nheo mắt: “Cá cái gì?”
“Nếu như tớ thi tốt hơn cậu thì một tháng tiếp theo, mỗi khi tớ muốn đi chơi bóng rổ cậu phải đi theo giúp tớ.
Mỗi ngày cậu đều phải cổ vũ ủng hộ tớ để nữ sinh toàn trường này đều đến xem tớ chơi bóng.”
Cố Diệp bật cười: “Nếu như cậu thi không bằng tớ thì sao đây?”
Triệu Bằng Vũ tràn đầy tự tin: “Cái này tùy cậu chọn.
Tớ không tin mỗi ngày chăm chỉ ôn tập còn không thể so sánh được với tên suốt ngày xin nghỉ học như cậu.”
Cố Diệp cười nói: “Được luôn, tớ cũng sẽ không bắt nạt đàn em.
Nếu như cậu thi không bằng tớ thì phải hét to ba tiếng ở sân vận động: “Cố Diệp cữu cữu thiên thu vạn đại, thống nhất giang hồ.”
Triệu Bằng Vũ ghét bỏ: “Có mất mặt hay không cơ chứ?”
Cố Diệp cười xấu xa: “Cậu là người mất mặt chứ không phải tớ.”
Triệu Bằng Vũ xắn tay áo tràn đầy tự tin: “Được, xem ra lần này nhất định phải thắng nếu không thì phải vứt hết mặt mũi đi rồi.”
Hạ Tường thông cảm nhìn Triệu Bằng Vũ, lần nào cũng thua dưới tay Cố Diệp chưa năm nào thắng nổi nhưng không biết sao cứ tự tìm không thoải mái cho mình?
Triệu Bằng Vũ thật sự nghĩ sẽ chiến thắng nên cũng không đi chơi mà về nhà cố gắng ôn tập.
Cố Diệp uể oải nằm trên ghế sofa lướt weibo xem và thấy rất nhiều bình luận trên bài viết mới nhất của mình cực kì sôi nổi.
Ha ha ha đại sư đi học! Sự thật chứng minh là kẻ trâu bò đến đâu cũng phải đi học thôi.
Cố đại sư học tập cho giỏi, mỗi ngày tiến lên!
Tôi đã lấy tên rất hay.
Chắc chắn là đặc biệt nhất để Cố đại sư nhìn một chút liền có thể thấy tôi.
Ha ha ha tên của tôi cũng rất hay! Ha ha ha ha~
Buổi livestream đêm mai, điều tôi mong đợi nhất là nhìn thấy mọi người xưng tên.
Ngoan ngoãn chờ đợi Cố đại sư phát trực tiếp, nếu có may mắn rút được tôi thì tôi nhất định làm một album ảnh P* cho hai người, muốn thời đại nào cũng được.
*photoshop
Cố Diệp sờ cằm, không hiểu sao rất hứng thú với tập ảnh nên nhịn không được trả lời một câu: “Vậy có thể nói luôn tên bạn là gì cho tôi biết không?
Bên này Cố Diệp hỏi một câu khiến fan liền hét ầm lên: Cố đại sư không cẩn thận có phải không? Cậu muốn P với ai ở một chỗ sao?
Lầu trên đừng ngốc, cậu ấy chắc chắn biết nên mới hỏi như thế.
Hai người trực tiếp công bố được không? Đừng có vòng vo nữa!
Đều đã thẳng thắn ra như vậy nên ngày nào hai người còn không nhanh công bố ở cùng một chỗ thì tôi sẽ không tin vào tình yêu!
Không xong rồi tôi khó thở quá, chắc do não thiếu dưỡng khí.
Hãy thông báo chính thức đi!!!
Hỏi cái gì Cố Diệp cũng không trả lời lại khiến fans vội vã vò đầu bứt tai, mãi đến tận khi người kia kích động trả lời: Tên của tôi là ‘Người yêu Úc tổng đẹp trai vô địch thiên hạ.’
Vô số người trả lời nối tiếp theo: Vậy tôi là ‘Người yêu của Úc tổng đẹp vô địch thiên hạ.’
Vậy tôi là ‘Bạn trai Úc tổng may mắn nhất thế giới!’
…
Cố Diệp đỡ trán, dự cảm thấy khung cảnh lúc phát trực tiếp vào đêm ngày mai sẽ rất là đen tối.
—— ——
Chiều thứ sáu, Cố Diệp về nhà nửa ngày rồi hôm sau liền đến nhà của Úc Trạch.
Cậu dọn dẹp trong nhà một chút rồi mua mấy món đồ dùng gia dụng và vật trang trí để người ta mang đến.
Lúc đầu cậu nghĩ buổi tối cùng nhau nấu cơm rồi ăn, tiếc là buổi chiều Úc Trạch còn có cuộc họp nên đã báo cho Cố Diệp anh sẽ về trễ một chút để cậu không phải chờ hoặc về nhà ăn cũng được, đợi anh xong việc sẽ đến đón cậu.
Vừa đi vừa về quá phiền phức mà buổi tối Cố Diệp còn muốn phát trực tiếp nên cậu nói luôn cho đối phương không cần lo cho mình mà hãy quan tâm chính sự đi.
Sau khi Cố Diệp dọn dẹp sắp xếp nhà xong thấy rực rỡ hẳn lên thì trong lòng thoải mái hơn.
Ngôi nhà phải trông ấm áp thế này chứ, ngược lại lạnh lẽo vắng ngắt sẽ như phòng trọ vậy.
Tám giờ tối, Cố Diệp chuẩn bị chút đồ ăn vặt rồi bắt đầu phát trực tiếp.
Mọi người nhìn qua màn hình trực tiếp cảnh sau lưng cậu đều sợ hãi nể phục: Khung cảnh này với lần trước không giống nhau, Cố đại sư có rất nhiều biệt thự sao?
Tôi không biết được có phải ảo giác của mình không mà nhìn thấy bầu không khí rất giống phong cách trang trí của giới kinh doanh nhà giàu trong này, Cố đại sư, cậu đang ở đâu vậy?
Cố Diệp im lặng, mọi người nhìn từ một khung cảnh trên màn hình liền có thể đoán ra nhiều thứ như vậy, khả năng đánh giá của bọn họ quá ác liệt.
“Các anh em tốt, đã nói buổi tối hôm nay xem miễn phí mười quẻ, rút đến ai thì tính đến người đó.
Bắt đầu.”
Tất cả mọi người hỏi: Có thể hỏi một chút là đêm nay phát trực tiếp có lâu hay không?
Cố Diệp cầm một túi quả khai tâm vừa ăn vừa nói: “Xem xong thì đi ngủ chứ làm sao nữa.”
Người hâm mộ một trận kêu rên: Thật vất vả chờ đợi mãi một tuần mới được xem mà cậu tính xong liền đòi đi! Không thể! Ít nhất phải phát hai tiếng!
Cố Diệp khổ sở nói: “Chín giờ là tôi muốn đi ngủ.”
Người hâm mộ: Không! Cậu không được ngủ! Khi còn sống thì không cần ngủ nhiều vì chắc chắn sau khi chết sẽ an giấc ngàn thu!
Cố Diệp rất muốn nói cho bọn họ biết cũng không nhất định thế, vì sau khi cậu chết khả năng rất muốn ra ngoài rong chơi.
“Bắt đầu đi, tôi sẽ xem lại tên mọi người, bình luận tôi cũng nhìn.
Đúng vậy, khu quà tặng cũng sẽ xem, giữ lại tiền của các bạn mà mua đồ ăn vặt, không phải ai tặng quà càng nhiều tôi liền rút người đó.”
Dù cho Cố Diệp nói như vậy nhưng quà tặng cũng không ít hơn bao nhiêu, đâu đâu cũng không thiếu những kẻ có tiền.
Cố Diệp nhanh chóng nhìn các tên hiện lên thì liền nhạy bén phát hiện ra một cái ID cũng không tệ, Cố Diệp mìm cười nói: “Người thứ nhất may mắn có tên là: Cả nhà Cố đại sư hạnh phúc an khang, thọ cùng trời đất.”
Giữa buổi trực đều vui vẻ: Còn có cái thể loại này!
Cái tên này cũng quá gà tặc!
Cố Diệp cười hỏi: “Bạn muốn lựa chọn sử dụng phương pháp gì? Có thể gửi ảnh chụp xem tướng, xem chỉ tay, xem bát tự hoặc đoán chữ cũng được.”
Người này kích động nói: Muốn xem chỉ tay!
Cố Diệp cười cười ấn mở ID đối phương: “Tôi đã thêm bạn tốt rồi nên chụp ảnh gửi cho tôi đi.”
Cố Diệp sau khi xem xong nhẹ nhàng gật đầu: “Tốt, người anh em này là hầu tướng văn, văn tự Ngọc Dao Cầm, bái tướng văn nên tính tình thật thà, Cố gia ngưỡng mộ.
Anh chắc hẳn từ nhỏ đã học tập xuất sắc đến chức vị công việc sau này cũng rất nổi trội nên thường được công ty khen ngợi.
Theo tôi thấy vào cuối năm nay sự nghiệp sẽ phát triển thêm một bậc nữa, chúc mừng sớm nhé.
Cuối cùng nhắc nhở một câu” Cố Diệp trêu chọc mà nói: “Có thể kết hôn.”
Một câu cuối cùng kia khiến mọi người đang ngồi sau màn hình đều sửng sốt: Nhưng có thể kết hôn là ý gì? Không phải là đang xem tay của bản thân sao?
Cả nhà Cố đại sư hạnh phúc an khang, thọ cùng trời đất: Làm sao mà cậu còn có thể đoán được là bạn trai tôi? Quá thần kì!
Cố Diệp cười híp mắt nói: “Đoán.”
Cô gái kia kinh ngạc tặng thật nhiều đồ vật: Tính toán quá chuẩn! Đúng là tay bạn trai tôi!
Tất cả mọi người ngạc nhiên vỗ tay cho Cố Diệp, quá tuyệt vời!
Thật là lợi hại! Cái này cũng có thể xem được!
Cố đại sư quả nhiên là Cố đại sư, rất đẹp trai! Quá đỉnh!
Không phải là đỉnh mà chắc là nói phét chứ sao xem chỉ tay lại có thể nhìn thấy được nhiều như thế, có phải là nhờ vả rồi không thế?
Cả nhà Cố đại sư hạnh phúc an khang, thọ cùng trời đất: Tôi thề! Tuyệt đối không có chuyện nhờ vả!
Cố Diệp mặc kệ chất vấn lại nhìn thấy một cái tên: “Tiếp theo tên là người yêu Úc tổng đẹp trai vô địch thiên hạ đã nói xem xong sẽ làm album ảnh P.”.”
Con mẹ nó! A a a a a a a!!!
Thông báo chính thức quá thỏa mãn! Cố đại sư tự mình thừa nhận!
Úc Trạch Úc Trạch Úc Trạch Úc Trạch! Trời xanh! Hãy làm tốt đi rồi phát ra nha!
Cố Đại sư tự luyến như vậy sao! Cậu thẳng thắn như thế Úc tổng có biết không?
Đừng có nói quá nhiều nếu không cẩn thận lại bị đánh.
Bây giờ trên mạng cũng không biết làm sao? Chỉ cần lớn lên không xấu đều nghĩ cách gắng sức bán hủ để nổi tiếng.
Đều là được hủ nữ quen thói phá hủy môi trường internet.
Lầu trên thì biết cái đếch gì! Mày đã gặp qua rồi sao? Ăn mất phần nhà mày à? Trong giới này cần làm phiền mày khoan dung sao?
Cố Diệp lập tức phát giác sức chiến đấu của những người hâm mộ này rất lợi hại, mắng chửi người đều y như nhau.
Cậu uống một hớp nước: “Chúng ta tiếp tục xem bói, người anh em, bạn thích chọn loại bói toán nào.”
Người yêu Úc tổng đẹp trai vô địch thiên hạ: Tôi xem tướng.
Cố Diệp: “Ảnh chụp dáng mặt.”
Sau khi Cố Diệp thêm bạn bè thì đối phương gửi cho cậu chính là tấm ảnh chụp của chính mình, Cố Diệp bị chọc cười: “Bạn gửi hình của tôi làm cái gì?”
Người yêu Úc tổng đẹp trai vô địch thiên hạ: Tôi muốn cho cậu tự tính nhân duyên của chính mình!
Cố Diệp cười nói: “Cái này không có khả năng vì không thể tự coi bói chính mình được mà chỉ xem cho người khác thôi.
Tôi cho bạn thêm một cơ hội nữa.”
Đối phương lập tức gửi hình Úc Trạch cho cậu.
Vậy coi như là Úc Trạch đi.
Cố Diệp nhắc nhở cô: “Đây là cơ hội cuối cùng sẽ không thể thay đổi.
Trước đó tướng của Úc Trạch tôi có xem qua rồi.
Cuộc đời bình an phú quý, mệnh của đế vương, tình cảm suôn sẻ cùng đối phương sống đến bạc đầu, trong số mệnh không có con và cả đời chỉ yêu một người thôi.”
Khung chat của mọi người đều trở nên điên cuồng hỏi cậu: “Cả đời chỉ yêu có một người phải không?”
Cố Diệp uống một hớp nước rồi cười híp mắt nói:”Không trả lời phỏng vấn, tiếp theo.”
Fan hâm mộ đều đã cuống đến phát khóc, công khai đi! Cầu xin các người! Điều này so với công khai thì khác nhau ở chỗ nào? Chúng tôi muốn nghe chính miệng cậu nói ra!
Cố Diệp giả vờ không nhìn thấy: “Tiếp theo tên là ‘Antifan đưa Cố Diệp đi Tân Cương quỳ gối đếm nho’.” Cố Diệp đọc xong tự cảm thấy vui vẻ vì những người này thật sáng tạo!
Antifan đưa Cố Diệp đi Tân Cương quỳ gối đếm nho: Tôi muốn hỏi về tình cảm, mong cậu đoán cho tôi chữ kết, cái kết vĩnh viễn đồng tâm ấy.
Cố Diệp gật đầu chậm rãi nói: “Bên trái có hàng vạn sợi chỉ chằng chịt bện vào nhau, đường tình cảm của cô không suôn sẻ lắm nhưng vẫn còn rất tốt.
Bên phải có thuận lợi may mắn có kết cục không tệ.
Chữ kết đúng là một kết thúc, chứng minh cho tình cảm trước đó của bạn đã dừng lại và cái sau thì chưa xuất hiện.
Nhưng bạn cũng không cần quá gấp gáp vì bạn có nhân duyên tốt sẽ không gặp sai người.”
Đối phương kích động cảm ơn Cố Diệp: Quá tốt rồi! Tôi vẫn luôn tuyệt vọng với tương lai của mình may mà có Cố đại sư cho tôi hi vọng!
Buổi trực tiếp sôi động hẳn lên.
Lúc này Cố Diệp nghe có người quẹt thẻ mở cửa, cậu hiếu