Trước khi đi tìm con trai bà, Cố Diệp đã gọi một cuộc cho Cao Doanh Tĩnh, đầu tiên là xác định cô và người thân của mình dáng vẻ có giống nhau không.
Tự mình xác định trước một bước, bớt đi một chút phiền toái về sau.
Cao Doanh Tĩnh không nghĩ tới Cố Diệp sẽ chủ động gọi điện cho mình, vui mừng nói: “Tối hôm qua tôi mơ thấy một vườn đầy hoa hồng nở, biết chắc hôm nay sẽ gặp may mà, quả nhiên là có chuyện tốt, thì ra là Cố đại sư lại gọi điện cho tôi.”
Cố Diệp bị chọc cười, ảnh hậu thật sự rất biết nói chuyện, cậu cười nói: “Tôi cũng không có chuyện gì, là đến để đáp lễ đây, chị Cao, đứa bé vẫn ổn chứ.”
Cao Doanh Tĩnh vui vẻ nói: “Rất tốt, được cậu đặt nhũ danh cho, thằng bé sẽ nhất định sẽ vô cùng khỏe mạnh.
Cố đại sư, khi nào thì cậu rảnh, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”
Cố Diệp từ chối nói: “Gần đây thật sự tôi không rảnh.
Đúng rồi, chị Cao, chị có người thân nào mà có vẻ ngoài giống chị hay không? Như là em gái, cháu gái, đại loại vậy.”
“Không có đâu, làm sao vậy?”
Cố Diếp cười nói: “Tôi có người bạn, đặc biệt thích chị đó, nhưng nghe chị đã kết hôn và sinh con, hắn nghiêm túc hỏi tôi chị có người thân nào giống mình hay không đấy.”
Cao Doanh Tĩnh cười lớn: “Thật tiếc quá, không có mất rồi.”
“Vậy được rồi, chị Cao, chị đang bận có gì sau này rảnh chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.” Cố Diệp hỏi xong, xác định không phải do người làm, cũng không có cách nào: “Xem ra cần phải đi một chuyến xem sao.”
Giải Thừa trêu chọc: “Được rồi Cố Tam Nhi, em quan hệ rộng quá đi, đến ảnh hậu mà cũng quen biết.”
Cô kia cũng rất kinh ngạc, ánh mắt nhìn Cố Diệp cũng có chút dè chừng.
Vị đại sư này có vòng quan hệ thật rộng, ai cũng quen biết, rất có tiếng, bà thấp thỏm hỏi: “Nếu mời hai người ra tay, 2 vạn tệ có phải là không đủ hay không?”
Giải Thừa cười nói: “Đủ rồi, nói bao nhiêu tiền thì là bấy nhiêu tiền, tùy tiện tăng giá giữa chừng thì khác gì cướp bóc đâu, chỗ chúng tôi không làm như vậy.”
Bà cô nhẹ nhàng thở ra, cảm kích nói: “Cảm ơn mọi người rất nhiều.”
Cố Diệp uống hết cà phê uống, đứng lên: “Chúng ta đi xem một chút đi.”
Bà cô không yên lòng hỏi: “Ban ngày cũng có thể đi xem sao?”
“Đi được, nhìn xem chút xem có thật sự là quỷ không hay chỉ là không khí.”
Bà cô vội vàng nói: “Vậy thì thật là tốt, thừa dịp con trai tôi không ở đó, chúng ta vào xem, phòng này là tôi cho con trai mượn, tôi có chìa khoá.”
Ba người lái xe đến một khu dân cư nhỏ, đi tới cổng nhà, Cố Diệp và Giải Thừa bỗng cảm thấy một luồng quỷ khí.
Không biết vì sao vóc dáng con quỷ này với Cao Doanh Tĩnh hồi còn trẻ giống nhau như đúc nhưng đã xác định được, chắc chắn không phải là người.
Bà cô móc ra chìa khoá mở cửa từ trong bọc, Cố Diệp đứng ở phía sau, khoanh tay lẳng lặng nhìn.
Giải Thừa nghi ngờ nhìn cậu: “Tránh xa như vậy làm cái gì?”
Cố Diệp lắc đầu, việc này quả thật không dễ làm.
Lúc này liền nghe bà cô nói: “Chuyện gì vậy? Sao mở hoài mà không ra thế này? Nó đổi ổ khóa rồi?” Bà cô mở mấy lần đều không được, tức giận: “Hai ngày rõ ràng là vẫn bình thường, hai người đừng gấp, tôi sẽ gọi điện cho chủ nhà.
Nếu có người muốn đổi ổ khóa phải thông báo cho chủ ở đây, chắc sẽ lưu lại hồ sơ.
Họ sẽ không cho nó tự tiện đổi như vậy đâu.”
Bà sợ hai đại sư bọn họ khó chịu nên vội vã giải thích.
Cố Diệp cười nói: “Dì đừng sốt ruột, cũng đã đến đây rồi, hai anh em bọn cháu đợi một chút không sao đâu.”
Bà tranh thủ thời gian gọi điện cho chủ nhà, sau khi kết nối vừa nói được hai câu, mặt mày bà đều biến sắc, áy náy nói: “Thật là ngại quá, chủ nhà hiện đang ở nơi khác không thể giúp chúng ta được, hay là để tôi gọi điện thoại cho con trai tôi.”
“Không cần đâu.” Cố Diệp sâu xa nói: “Sau khi dì đến có lẽ hắn sẽ không quay lại đâu.”
“Cái thằng nhóc này sao lại thành cái dạng này rồi, tránh ai không tránh lại tôi, tôi là mẹ nó mà, tôi mà còn nỡ hại nó hay sao?”
Bà càng nói sắc mặt càng khó nhìn: “Trước kia nó không hề như vậy, nhất định là bị ma nữ kia chuốc bùa mê thuốc lú rồi mới thành ra thế này.”
Cố Diệp nhẹ gật đầu: “Được thôi, gặp rồi nói sau.”
Giải Thừa đề nghị: “Trước tiên chúng ta có thể nói đến những chỗ khác, bộ phim này anh vẫn chưa xem.”
Cố Diệp hiếu kì: “Em cũng chưa xem.”
Bà giải thích: “Những cái này đều là đĩa phim cũ, hầu như những người trẻ đều chưa từng xem bao giờ, là bởi vì tôi và cha nó thích xem nên chắc là con tôi cũng lây theo.”
“Cái đĩa CD này dì tìm được ở đâu vậy?”
Nói đến cái đĩa kia, bà cười: “Cái này là đĩa phim nhựa được tôi cất ở trong nhà, chúng tôi đều rất thích cô ấy, do trước kia không đi rạp chiếu phim được nên mua đĩa về xem.
Khi đó vài đồng cũng là rất đắt đỏ rồi, thật sự rất đáng tiền.”
Cố Diệp hỏi: “Con của dì cũng thích người này sao?”
“Thích lắm, nó xem phim của cô ấy mà lớn lên đó, hiện tại mạng internet phát triển, loại đĩa phim nhựa CD dạng này hầu như không còn, nó sẽ lên mạng tải xuống coi.
Lúc học cấp hai còn mua cả bưu thiếp, chúng tôi cũng không thể nào quản.
Thần tượng thì cứ thần tượng đi, có mục tiêu thì ắt sẽ có động lực cố gắng, nhưng sao lại theo đuôi người giống y đúc quỷ thế này cơ chứ, haizz!”
Cố Diệp lại hỏi: “Dì ơi, làm sao dì xác định được nữ quỷ kia chính là nhân vật trong này vậy?”
Bà giải thích nói: “Bộ phim này tôi xem nhiều lần rồi, cô bé kia cùng người nhân vật nữ trong phim ảnh có khí chất giống nhau như đúc, đây là bộ phim ma Cao Doanh Tĩnh quay hồi đó, người này giống cũng vậy, tôi nhớ được rất rõ ràng.”
Giải Thừa nói: “Đầu tiên chúng ta xem qua bộ phim này đi, chắc sẽ có đầu mối gì đó.”
Hiện nay loại CD này đã không còn được phát hành nữa, mà bộ phim này cũng ra mắt cũng lâu lắm rồi, có thể xem được hay không cũng là cả một vấn đề.
Cố Diệp và Giải Thừa ở một quán net tìm được bộ phim này, có thì có nhưng chất lượng thật sự rất kém, cũng may không ảnh hưởng đến việc quan sát.
Bộ phim vừa mới bắt đầu đã khiến cho người ta cảm thấy rất ngột ngạt, phim nói về một cô gái tên là Tiểu Tuệ, sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ, anh trai là người thích cờ bạc, mang hết mọi thứ trong nhà đi cầm để lấy tiền đánh bạc, thiếu nợ một tên cho vay nặng lãi.
Cha mẹ bán cô vào hộp đêm làm bồi rượu để trả nợ cho gã.
Nơi tửu sắc hỗn loạn như thế này, cô bị người ta quấy rối không ít, nhưng kiên trì chỉ bồi rượu, không bán thân thành ra đắc tội không ít người.
Chuyện gì tới cũng sẽ tới, vào một ngày nọ một người đàn ông dương quang xán lạn đột nhiên xuất hiện và đến bên cạnh cô.
Hắn thích tính cách của cô, không màng đến công việc của cô và nhiệt tình theo đuổi, tất nhiên, sau đó bọn họ rơi vào bể tình.
Nhưng mà vận mệnh không bỏ qua cô, trong lúc lập nghiệp bạn trai cô đã thiếu người ta rất nhiều tiền, chủ nợ của hắn chính là người đã từng bị cô từ chối.
Gã đưa ra một cái điều kiện, không trả tiền cũng được nhưng phải dùng bạn gái để đổi lấy.
Vì trả nợ, hắn lừa gạt cô đến nơi của chủ nợ, sau khi bị cưỡng hiếp, cô đã treo cổ tự tử.
Từ sau lúc đó, những sự kiện kì quái bắt đầu xuất hiện, linh hồn của cô biến thành ác quỷ, nợ máu trả máu.
Đoạn cuối bộ phim là hình ảnh cô gái không biết đi đâu, biến mất dần trong đêm tối, cũng với đôi mắt lạnh lẽo âm trầm, từ trong bóng đêm nhìn chăm chú thế giới này, khiến người ta nhìn thấy không rét mà run.
Sau khi xem xong hai người đều không nói gì, trầm mặc một hồi, Giải Thừa cảm khái nói: “Quá quỷ dị, không nên nhớ kỹ, tưởng tượng thôi là có cảm giác mình đang bị người khác nhìn chăm chú.”
Cố Diệp gật đầu: “Diễn viên hồi đó diễn xuất hơi đơ so với hiện tại nhưng sức ảnh hưởng lại mạnh hơn gấp trăm lần.”
“Đúng vậy, tạo ấn tượng rất mạnh, phim xưa vẫn rất có hương vị.”
Hai người cũng đành chịu, những người thường xuyên trông thấy quỷ như bọn họ còn cảm thấy bộ phim này rất kinh dị, vậy người bình thường thì sao?
Giải Thừa cảm thán nói: “Trách không được từ lúc bộ phim này bắt đầu, tiếng tăm của Cao Doanh Tĩnh nổi từ nam đến bắc.
Hình như nghe nói bộ phim này cũng gây nên áp lực tâm lý cho Cao Doanh Tĩnh, phải mất rất nhiều thời gian mới điều chỉnh được trạng thái.”
Cố Diệp bật cười: “Làm sao anh biết?”
Giải Thừa cười: “Không phải trên mạng đều có sao, thật hay không thì không biết.”
Cố Diệp bất đắc dĩ, mạng xã hội đúng là cái gì cũng biết?
Sau khi ăn cơm trưa, hai tên đại sư luôn thích hành sự vào ban đêm quyết định ngủ một giấc, chuẩn bị đón tiếp “Tiểu Tuệ” vào ban đêm.
Hơn bảy giờ tối, ba người lại cùng nhau đi tới căn nhà kia.
Bà cô kia nói con của bà thường tan làm vào lúc bảy giờ tối, bảy rưỡi sẽ về đến nhà, ba người ở cửa chờ đến tận tám giờ vẫn không thấy bóng dáng cậu con trai đâu.
Bà dì có chút nóng nảy, khuyên nhủ: “Có khi trên đường gặp rắc rối nên về trễ, hai người đừng nóng.”
Giải Thừa bất đắc dĩ nói: “Chúng tôi không gấp, trước mắt dì cứ bình tĩnh chút đã.”
Cố Diệp dứt khoát ngồi trên cầu thang, lấy điện thoại ra chơi game, Giải Thừa xem xét xung quanh xong cũng tiến tới, hai người đánh hai ván.
Cùng nhau chờ đến tám giờ rưỡi mà người kia vẫn chưa trở về.
Bà cô không giữ được bình tĩnh, sợ con trai xảy ra chuyện ngoài ý muốn: “Tôi gọi điện thoại cho nó hỏi một chút.”
Cố Diệp gật đầu: “Vâng.”
Sau khi kết nối, đối phương liền bắt máy rất nhanh, bà nóng nảy hỏi: “Doãn Phàm, con đang ở đâu vậy?”
Thiệu Doãn Phàm giọng điệu bình tĩnh: “Mẹ, hôm nay con tăng ca, tìm con có việc gì không ạ?”
“Đúng vậy, mẹ tính đến thăm con.”
“Con đang tăng ca, mẹ đừng lo lắng, con làm xong sẽ về nhà.”
“Con trai, khi nào thì con về nhà vậy? Alo alo!” Bà còn muốn hỏi nhưng bên kia lại cúp máy.
Bà tức giận toan gọi lại, Cố Diệp đứng lên, phủi phủi bụi, chậm rãi mà nói: “Dì đừng gọi nữa, con của dì rõ ràng là đang tránh dì, hắn biết dì tìm hắn vì cái gì, đã vậy còn thay đổi khóa không để dì đi vào.
Hiện tại còn trốn tránh, khẳng định là hắn biết bạn gái mình không bình thường.”
Bà nóng nảy dậm chân: “Nó điên rồi sao?”
Cố Diệp bất đắc dĩ: “Những người đang yêu đôi khi điên cuồng hơn một chút so người bình thường.”
Cố Diệp nhìn tường mạo của bà, bấm ngón tay tính liền cười: “Về đi ngủ thôi, hắn đã muốn trốn tránh thì có bắt ép cũng vô dụng.
Thử một lần nếm phải quả đắng hắn mới khôn ra được, ngày mai cháu phải đi học, thứ sáu lại đến.”
Lúc này tại một phòng khách sạn, người con trai khuôn mặt có vài nét giống bà, ôm bạn gái vào trong ngực, an ủi: “Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em, anh sẽ không để cho em chịu khổ thêm lần nữa.”
Người con gái trong ngực hắn mặt mày u ám xanh lét như người chết, trên còn còn có vết lằn của sợi dây thừng, hoàn toàn là dáng vẻ của quỷ thắt cổ.
Cô ta nép vào lòng Thiệu Doãn Phàm như là chim non, khi cô ta làm hành động này, ở trong mắt Thiệu Doãn Phàm lại là một hình ảnh khác, chính là bộ dạng đáng thương của Tiểu Tuệ khi còn sống, vẻ đẹp ngượng ngùng đặc trưng của thiếu nữ những năm tám mươi, vừa xinh đẹp lại ngoan ngoãn, bộ dạng này luôn khiến cho nam nhân muốn bảo vệ, cũng cảm giác thỏa mãn khi được ỷ lại.
Thiệu Doãn Phàm hôn một cái trên trán cô ta, trịnh trọng tuyên bố: “Anh sẽ bảo vệ em, tuyệt đối sẽ không để những đại sư kia tổn thương đến em.”
Tiểu Tuệ khuyên nhủ: “Hay là anh về nhà đi, đừng để mẹ anh lo lắng, em không sợ.” Mặc dù miệng thì nói vậy, nhưng cô ta vẫn run lẩy bẩy, làm bộ kiên cường khiến cho lòng Thiệu Doãn Phàm quắn quéo đến rối tinh rối mù, hắn mạnh mẽ nói: “Không cần, mẹ không thấy anh thì sẽ trở về.”
Tiểu Tuệ nhếch miệng, dịu dàng nâng mặt Thiệu Doãn Phàm lên, chủ động hôn lên một cái: “Cám ơn anh.”
Thiệu Doãn Phàm một lần nữa đảm bảo: “Ai cũng không thể thương tổn đến em.”
Tiểu Tuệ cười thỏa mãn, lưu tình nhìn bạn trai: “Em tin tưởng anh.”
“Khụ khụ…” Thiệu Doãn Phàm vừa muốn nói gì đó, đột nhiên ho dữ dội.
Tiểu Tuệ lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Thân thể anh không thoải mái à?”
Thiệu Doãn Phàm không thèm để ý mà nói: “Chắc là cảm cúm, ngày mai anh đi mua thuốc uống là ổn.”
Tiểu Tuệ lo lắng nói: “Gần nhất anh gầy quá, sắc mặt cũng rất khó nhìn.”
“Chắc do gần đây quá bận rộn khiến người mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe thôi, em không cần lo lắng.”
“Vậy để em mỗi ngày nấu canh cho anh, uống vào cho khỏe người.”
Thiệu Doãn Phàm thỏa mãn nói: “Thật tốt, canh em nấu uống là ngon nhất.”
Tiểu Tuệ cười: “Vậy để em nấu cho anh cả đời.”
Thiệu Doãn Phàm cười ôm lấy Tiểu Tuệ, hôn mọt cái lên trán cô ta: “Được thôi!”
Trong lúc hai người tình nồng ý mật, Thiệu Doãn Phàm không hiểu sao thân thể lại cảm thấy lạnh, vô thức run rẩy một chút, hắn buồn bực nói: “Sao đột nhiên lại lạnh thế này?”
Tiểu Tuệ nhanh chóng mở điều hòa, chỉnh đến hơn ba mươi độ: “Như thế này có đỡ hơn không?”
Nhiệt độ trong phòng dần dần tăng lên, Thiệu Doãn Phàm mới cảm giác khá hơn một chút.
Không ngờ từ nửa đêm đến sáng hắn lại đột nhiên cảm giác lạnh hơn.
Rốt cuộc không chịu nổi nữa, hắn gọi cho phục vụ: “Mang thêm cho tôi một cái chăn nữa.”
Ánh mắt nhân viên phục vụ nhìn hắn có chút khó hiểu, bởi vì trong một phòng có tới 2 cái giường mỗi giường là một cái chăn lông.
Với thời tiết hiện tại người bình thường chỉ cần đắp một cái là được rồi, thanh niên này một mình đắp hai cái còn chưa đủ nữa sao?
Nhân viên phục vụ cũng không muốn nhiều lời với hắn, nếu khách đã muốn thì cứ đưa thôi.
Thiệu Doãn Phàm một mình đắp ba cái chăn, mở thêm máy điều hòa mới cảm thấy ấm hơn.
Sáng ngày thứ hai, Thiệu Doãn Phàm toàn thân vô lực thức dậy, sắc mặt tái nhợt đi làm.
————
Cố Diệp lên lớp như thường lệ, Triệu Bằng Vũ hiếu kì hỏi: “Cố đại sư, cậu làm gì mà mới một ngày đã trở về rồi?”
Hạ Tường cũng buồn bực: “Bình thường cũng phải mất tới hai ba ngày mới có thể giải quyết được, bộ lần này đơn giản lắm hả?”
“Cũng không phải là do các cậu giải quyết sao lại tò mò như vậy?” Cố Diệp lấy ra sách giáo khoa, chững chạc đàng hoàng nói: “Tớ