Hôm sau mưa rào ngớt dần, các hoàng tử mới biết việc Ngự Cảnh Đế băng hà.
Khi Từ công công tuyên đọc di chiếu của Ngự Cảnh Đế, phế truất ngôi vị Thái tử của Cố Hoài Cẩn, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Nhị hoàng tử, tất cả moi người đều ồ lên.
Cố Vô Phong đắc ý ngó Ngọc Vô Hà, lớn tiếng tuyên bố phụ hoàng là người tuệ nhãn thức châu, sau khi đăng cơ hắn nhất định không phụ sự kỳ vọng của mọi người.
Cố Ngôn Tích đối với việc nhị ca được truyền ngôi rất là hoài nghi, nhìn di chiếu nói thẳng chữ viết này không giống của phụ hoàng. Từ công công trả lời giả truyền di chiếu là trọng tội, muốn Cố Ngôn Tích đem chứng cứ lấy ra, Cố Ngôn Tích lại không nói ra được nguyên cớ gì.
Từ đầu đến cuối, thần sắc Ngọc Vô Hà không có bất luận cái gì khác thường, làm cho Cố Vô Phong có chút thất vọng. Ngọc Vô Hà nhìn quanh bốn phía không phát hiện hình bóng quen thuộc liền hỏi Từ công công Hoàn Ý Như ở nơi nào.
Từ công công nói có lệ, sau khi tiến vào Ngự Thanh Điện cũng không có thấy Hoàn thượng cung, nói không chừng đã trở về phòng nghỉ tạm.
Ngọc Vô Hà chỉ cảm thấy không đúng, không màng thị vệ ngăn trở xâm nhập vào Ngự Thanh Điện, thấy trong phòng mảnh vụn đầy đất, chất vấn Từ công công đem qua phát sinh chuyện gì, phụ hoàng bệnh qua đời vào canh giờ nào.
Tả thừa tướng từ phía sau bức rèm che dạo bước đi ra, trả lời Ngự Cảnh Đế từ thế vào giờ mẹo, lúc ốm đau đã đem mọi thứ trong phòng ném lung tung rối loạn.
"Phụ hoàng bệnh tình nguy kịch lấy đâu ra sức lực chứ? Còn có tại sao không truyền thái y đến đây, sao có thể xác dịnh phụ hoàng rốt cuộc qua đời khi nào?"
Tả thừa tướng bị hỏi cho đến không còn lời nào để nói, thấy trong điện trừ bỏ Ngọc Vô Hà đều là người của mình, suy nghĩ vừa chuyển bỗng nhiên nói: "Đêm qua Hoàn thượng cung đúng là ở Ngự Thanh Điện, nhưng mà sáng nay nàng ta đã không còn ở trong hoàng cung."
Ngọc Vô Hà giận dữ nói: "Ngươi dám thương tổn một sợi tóc của nàng, ta sẽ làm cho ngươi chết không toàn thây."
Tả thừa tướng làm một động tác im lặng: "Thái tử, a không đúng, là tiền Thái tử, Hoàn thượng cung ở trong tay của ta. Ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nghe lời, chờ sau khi Nhị hoàng tử đăng cơ, sẽ có người đem nàng trả lại cho ngươi, nếu không ngay cả thi thể của nàng ngươi cũng đều không tìm được, ha ha ha..."
Dứt lời, hắn dưới sự che chở của thuộc hạ, cười lớn bước ra khỏi Ngự Thanh Điện.
Ngọc Vô Hà cắn răng nắm chặt nắm tay, xương ngón tay xiết đến mức ca ca rung động.
...
Hoàn Ý Như bị nhốt trong một gian nhà gỗ, hai tay hai chân bị khóa chặt bởi một sợi dây xích thô dài, làm nàng chỉ có thể miễn cưỡng đi lại vài bước trong phòng.
Cửa sổ của ngôi nhà đều bị phong kín chết, mỗi ngày đều có người bịt mặt đưa đồ ăn ba bữa qua cái lỗ nhỏ ở cửa sổ vào trong phòng. Hoàn Ý Như tuy rằng ăn uống không tốt, cũng không bạc đãi chính mình, có ăn thì mới có sức lực để nghĩ cách