Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới

Cường Giả Thần Bí


trước sau

“Aaaa!!! Tên tiểu bối thất đức kia!!! Ngươi làm cái quái gì đấy hả!!! Sao tự nhiên vô cớ đánh lão phu làm gì!!!”

Ngay khi lục giác khối năng lượng bị công kích của Thành Tiên Đỉnh đánh vỡ thì một giọng nói già nua đột nhiên tràn đầy vẻ tức giận vang lên bên tai khiến Nghịch Thiên vô cùng tò mò người lên tiếng có hình dáng ra sao.

Hiếu kì trong lòng nổi lên, Nghịch Thiên liền quy đầu nhìn lại thì đập vào trong mắt của hắn lúc này là một bóng người này nhìn qua đã khá lớn tuổi nam tính lão già mang dáng vẻ vô cùng chật vật.

Nếu dùng độ tuổi để so sánh thì lão già này khoảng chừng 60 đến 70 tuổi, tóc tao đã tràn đầy những sợi bạc trắng, một thân quần áo giờ đã rách hơn nửa, hiển nhiên đã bị lôi đình phá nát.

Chẳng qua điều khiến Nghịch Thiên cảm thấy kinh ngạc là dù nhìn lão già rất chật vật sau khi bị Hư Không Lôi Trì bạo động cùng Thành Tiên Đỉnh công kích nhưng vẫn làm người nhìn cảm thấy tràn đầy tinh lực.

Đồng thời khi lão già xuất hiện một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ cũng hiện lên như thể chứng minh lão già này rất mạnh nhưng Nghịch Thiên thấy được trong hai mắt lão già hiện lên vẻ e ngại đối với Thành Tiên Đỉnh.

“Tiểu bối kia!!! Ngươi có nghe thấy lão phu nói gì không!! Hỏi mãi mà không thấy trả lời là có ý gì!!! Tiểu bối bây giờ không kính trọng người già hay sao hả!!!”

Thấy Nghịch Thiên vẫn không thèm trả lời mình, lão già thần bí mặc dù có chút e ngại Thành Tiên Đỉnh công kích nhưng vẫn mở miệng lên tiếng lần nữa như muốn nhắc nhở Nghịch Thiên.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Tại ta hơi nhập tâm quá nên không để ý đến lời tiền bối nói!!! Vãn bối xin chào tiền bối!! Không biết tiền bối là ai và tại sao lại ở nơi này vậy!!!”

Ở bên kia, Nghịch Thiên nghe thấy lão già lên tiếng lần nữa thì cũng tâm trí cũng lần nữa bừng tình lại, hắn nhanh chóng mở miệng lên tiếng hỏi thăm với lão già thần bí kia.

“Hừ!! Tiểu tử ngươi thật không lễ phép gì hết!! Người nhà của tiểu tử ngươi không dạy khi muốn biết tên ai đó thì phải tự giới thiệu mình trước à!!”

Lão già thần bí kia thấy Nghịch Thiên hỏi thăm thì khuôn mặt lần nữa hiện lên vẻ tức giận, một cánh tay giơ lên chỉ về phía hắn rồi “hừ” một tiếng sau đí mắng mỏ dạy dỗ Nghịch Thiên một trận.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Vãn bối tên Nghịch!!! Nghịch trong nghịch ngợm!!”

Nghịch Thiên nghe xong lời lão già thần bí nói thì lập tức hiểu ra vì sao lão già này lại tức giận, hắn nhanh chóng sửa chữa lại lời nói của mình với lão già thần bí và bắt đầu tự giới thiệu bản thân.

Mặc dù có giới thiệu bản thân mình với lão già thần bí nhưng sinh hoạt nhiều năm với ma thú nên Nghịch Thiên vẫn có chút đề phòng với người lạ, đặc biệt là với người mạnh mẽ hơn mình.

Chính vì vậy Nghịch Thiên mặc dù có nói về xuất thân của mình nhưng khi nhắc đến tên của mình thì lập tức dấu diếm đi danh tính thật sự, hắn lấy “Nghịch” trong họ của mình làm tên chứ không nói ra tên thật của mình.

“Cái gì!!! Tiểu tử ngươi có lộn hay không đó!! Tên tuổi kiểu gì mà chỉ có tên mà không có họ vậy!! Có phải ngươi đang trêu đùa lão phu hay không hả!!!”

Lão già thần bí sau khi nghe được Nghịch Thiên lời nói thì khuôn mặt già nua vẫn không bỏ xuống vẻ tức giận, ngón tay liên tiếp chỉ chỉ hắn mắng to như thể mình vừa bị mộttieeur tử lừa đảo một món tiền lớn.

“Haiz!!! Tiền bối ngài không tin thì thôi, nổi giận làm cái gì chứ!!! Đây chính là tên thật của vãn bối tự tay đặt cho mình đó!!!”

“Ai bảo vãn bối ngay từ khi sinh ra ta cũng không biết cha mẹ mình là ai cả!!”Từ bé đến giờ ta lớn lên đều là do một lão rùa già Thất Giai Ma Thú nuôi nấng đó..!!!”

Nghịch Thiên thấy lão già thần bí tức giận liền thở dài một tiếng, chẳng thèm để tâm đến lão già vì sao lại tức giận rồi nhanh chóng mở miềng lần nữa giải thích cho lão già thần bia này hiểu.

“A!!! Ra là vậy!!! Cũng tức là ngươi là một đứa trẻ mồ côi sao!!! Thật không hiểu cha mẹ ngươi là ai mà lại đọc ác như thế!!! Cũng may tiểu tử ngươi gặp phải một con ma thú tốt nếu không thì...!!!”

Lão già thần bí sau khi nghe xong lời giải thích của Nghịch Thiên thì khuôn mặt vốn tức giận liền nhanh chóng biến đổi thành vẻ hiền lành nhưng Nghịch Thiên vẫn nhìn thấy trong hai mắt lão nhìn hắn tràn đầy vẻ tiếc thương.

Lão già thần bí sau khi biến đổi thành vẻ mặt hiền lành liền nhanh chóng mở miệng cảm thán Nghịch Thiên mệnh số tốt, chưa chết trẻ nhưng chỉ vài giây sau lão già này đột nhiên nhận ra điều gì đó, bật thốt lên:

“Không...!!! Không đúng..!!! Tiểu tử ngươi đang nói dối!!! Nếu tiểu tử ngươi là trẻ mồ côi thì sao lại đến được nơi đây!! Phải biết Hư Không Lôi Trì này ngay cả Đấu Tôn cũng đi vào không dễ!!!”

“Tiểu tử ngươi rốt cuộc là ai!! Trên thân thể tiểu tử ngươi không hề có đấu khí,
rõ ràng là một người bình thường nhưng sao lại đến được nơi này!!!”

“Mau khai hết ra nhanh cho ta!!! Đừng giở trò nói dối vì cho dù tiểu tử ngươi có con Thất Giai Ma Thú kia bảo hộ thì đáng nhẽ cũng không đến được nơi này mới đúng chứ!! Tiểu tử ngươi rốt cuộc là đến từ thế lực nào!!!”

Nghịch Thiên nhìn thấy lão già thần bí liên tục biến đổi khuôn mặt cùng lời nói liền suýt nữa không nhịn được cười, hắn biết mình phải nhanh chóng giải thích nếu không lão già thần bí này sẽ lập tức tấn công.

“Tiền bối!!! Vãn bối đúng thật là một người bình thường nhưng nhờ có thứ này thì mới vô tình đến được nơi đây!!! Tiền bối chắc cũng biết được uy lực của nó rồi chứ!!!”

Liếc nhìn xung quanh lão già thần bí đang có năng lượng phun trào như núi lửa sắp chui ra, Nghịch Thiên nhanh chóng vừa giải thích lại vừa giơ chân đạp mấy cái vào Thành Tiên Đỉnh như muốn cho lão già thần bí hiểu.

Tuy nhiên trong quá trình giải thích Nghịch Thiên vẫn che dấu một vài thứ như thân phận thật sự của mình, pháp môn hắn tu luyện khác với người của thế giới này nên không có đấu khí lộ ra, v.v....

Ở bên kia, lão già thần bí sau khi nghe xong lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức bừng tỉnh, đấu khí tràn ra nhanh chóng thu hồi, khuôn mặt nghiêm nghị lại biến đổi thành hiền lành như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhưng sự thay đổi liên tiếp này khiến Nghịch Thiên có chút buồn cười nhưng hắn phải cố nhẫn nhịn vì hắn biết nếu cười đi ra có thể sẽ chọc lão già thần bí này không vui gì xấu hổ liền ra tay đánh nhau với hắn.

“Ra là vậy!!! Thì ra là nhờ có cái đỉnh này sao!! Vậy công kích đánh vỡ lục giác khối năng lượng bảo vệ lão phu đều từ ngươi mà ra phải không!!!”

Tuy đã biến đổi về vẻ mặt hiền lành nhưng khi lão già thần bí lên tiếng nói ra những phân tích của mình về mọi chuyện xảy ra thì Nghịch Thiên vẫn nhận ra sâu trong lời nói có một ít tức giận.

“A!!! Xin lỗi tiền bối!!! Tại lúc nãy tiếng hét của tiền bối ngài có gây cho vãn bối một ít tổn thương nên Thành Tiên Đỉnh mới chủ động ra tay phản kích lại!!! Đây cũng không phải là vãn bối cố ý a..!!!”

Nghịch Thiên biết Thành Tiên Đỉnh công kích đã chọc giận lão già thần bí không vui nhưng theo suy nghĩ của hắn lần công kích này cũng phần lớn là do lão già thần bí này gây ra nên cũng chỉ giải thích một, hai câu mà thôi.

“Thành Tiên Đỉnh!!! Đây là cái tên của cái cự đỉnh dưới chân tiểu tử này công kích ta sao!! Rốt cuộc không có tên trên Thiên Đỉnh Bảng nhưng lại có thể tiêu hao lôi đình năng lượng công kích giống như vũ khí!! Nó là cái gì chứ!!”

Lão già thần bí nghe xong lời nói của Nghịch Thiên thì lập tức trầm mặc, không nói gì, bàn tay vuốt đám râu trắng bị lôi đình đánh lả tả nhưng trong lòng liên tiếp suy nghĩ đẻ nhớ lại xem mình đã từng gặp thứ này bao giờ chưa.

Đáng tiếc rằng Đấu Phá Thương Khung Thế mặc dù có một ít binh khí có thể phát ra công kích ví dụ như Cổ Tộc - Cổ Đế Kính nhưng lão già đã lục tìm toàn bộ trí nhớ nhưng chưa từng gặp qua Thành Tiên Đỉnh bộ dáng.

“Tiểu tử ngươi quả nhiên người cũng như tên!!! Nghịch ngợm thật quá mức nhưng ở độ tuổi này thì tính cách như vậy cũng không có gì lạ!! Lần sau nhớ lễ phép với người già một chút!”

Lão già thần bí cuối cùng biết mình không thể tìm được lai lịch của Thành Tiên Đỉnh để phán đoán ra lai lịch của Nghịch Thiên liền chỉ có thể lắc đầu một cái như muốn bỏ đi hết suy nghĩ rồi mới quay đầu nhìn hắn nói.

“Tiền bối..!!! Oanh....!!!!”

Nghịch Thiên cảm thấy lão già thần bí đã buông bỏ xuống cảnh giác, lại không có sát ý đối với hắn liền muốn mở miệng lên tiếng nói chuyện với lão già thần bí thì đột nhiên có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Truyện convert hay : Vạn Yêu Thánh Tổ

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện