Ngó trước ngó sau thật kỹ, bé con lon ton chạy xuống nhà tìm gói kẹo ba lớn mua mấy hôm trước. Gói kẹo ấy ngon ơi là ngon, mềm mềm lại có mùi dâu tây thơm thơm, Taeho lại vô cùng thích dâu tây, hễ cái gì liên quan đến dâu tây là ăn lấy ăn để.
Bóng dáng bé xíu ngồi trên sofa, ngấu nghiến mấy viên kẹo một cách ngon lành. Ăn xong vẫn không quên mút ngón tay. Bé con không hề để ý đến người đang đứng sau lưng mình. Lúc giọng nói ngọt ngào cất lên, bé giật mình buông gói kẹo trên tay xuống, vội xua tay bao biện cho hành vi của bản thân.
"Taeho không có ăn ạ, tại mấy em kẹo chui vào bụng Taeho thôi ba nhỏ ơi."
2
Jungkook khoanh tay trước ngực, trán có hơi nhăn lại. Hôm trước đã bảo hắn đừng mua thêm kẹo nữa, vậy mà người làm ba lớn nào đấy còn mua nhiều hơn. Hắn trước giờ rất cưng chiều Taeho, vừa nghe thằng bé nói thích kẹo là phóng xe đi mua ngay.
"Em bé của ba không ngoan nhé, con hứa với ba như thế nào có nhớ không?"
Vội bỏ gói kẹo lên bàn, bé con chạy đến giơ tay đòi bế. Mái đầu nhỏ dụi dụi vào ngực cậu nũng nịu. Vùi mặt vào cổ ba nhỏ, hít hà mùi thơm quen thuộc. Cái hành động này sao mà giống hắn quá vậy không biết.
Hỏi cậu có mềm lòng không ấy à, đương nhiên là mềm lòng rồi, "viên kẹo nhỏ" ngọ nguậy trong lòng làm cậu tan chảy rồi đây này. Hắn và bé con có một điểm giống nhau, mỗi khi làm gì sai đều làm nũng với cậu y như này, bảo sao ba nhỏ chẳng bao giờ giận hai người quá mười phút.
Lúc được bế lên phòng vẫn không quên ngoáy đầu nhìn gói kẹo, sự nuối tiếc hiện rõ trên mặt, môi nhỏ bĩu ra trông vô cùng đau khổ. Đành chờ đến khi ba lớn về vậy, giờ bé không muốn làm ba nhỏ giận đâu, ba mà giận là sẽ không thơm bé, kẹo có thể không ăn nhưng mà ba nhỏ thì nhất định phải thơm.
Quay về với tổ ấm trên phòng, trong thời gian chờ ba Taehyung đi làm về, ba nhỏ và em bé sẽ chơi cùng hai công chúa nhỏ. Giờ mới nhận ra một điều, khuôn mặt ba bé con y hệt hắn, một chút cũng không giống cậu. Nếu có thì là đôi mắt tròn xoe lấp lánh như sao trời kia. Đúng thật là, nằm trong bụng hơn chín tháng trời vậy mà một chút cũng không giống ba nhỏ.
4
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp tục đọc cuốn sách dở dang. Thỉnh thoảng quay sang nhìn ba cục bông trắng đang đùa giỡn với nhau. Hai công chúa thích anh Taeho lắm, thấy anh một cái là cười tít cả mắt.
Che cả khuôn mặt bằng bàn tay bé xíu xiu, cái trò làm mặt xấu này đúng là vui thật, mỗi lần bé làm là hai công chúa cười như được mùa. Taehee có lẽ rất vui, cười khằng khặc làm cậu cũng vui lây, con gái nhỏ đáng yêu thật đấy. Taehyeon có phần nghịch ngợm hơn, đưa tay véo má anh Taeho, bé con lần đầu bị em nhỏ véo má, không dám lớn tiếng với em mà chỉ biết la oai oái kêu cứu ba nhỏ.
"Ba ơi cứu Taeho, đau quá, Taehyeon ngoan đừng véo anh nữa mà."
Mất mấy phút thỏa hiệp công chúa mới chịu thả ra. Bé con Taeho tội nghiệp ngồi ôm gò má đỏ ửng, hai mắt rưng rưng ủy khuất. Jungkook ôm bé vào lòng, hôn lên bầu má phúng phính.
"Con có đau không?"
"Đau ạ, công chúa mạnh tay với bé quá, nhưng mà bé không giận công chúa đâu, bé thương công chúa lắm."
"Taeho của ba ngoan quá đi."
"Vậy ba thưởng cho bé đi ạ, thưởng cho bé mười cái thơm má đi ba."
Đúng là con trai của Kim Taehyung, hở ra là đòi thơm