Bé con đã khỏe lại, giờ có thể chạy nhảy đùa nghịch được rồi. Bằng một trăm phần trăm năng lượng có trong cơ thể, bé con ca hát nhảy múa tưng bừng ở phòng khách. Hắn và cậu ngồi nhìn chỉ biết lắc đầu bất lực, sau đó nghiêng đầu ngắm nhìn con trai một cách cưng chiều.
Taehee và Taehyeon được bế trên tay, mắt không rời khỏi anh trai trong bộ quần áo gấu con, lắc lư cái mông qua lại, nhảy theo bạn gấu trong TV nhưng không bắt kịp theo nhịp. Công chúa Taehyeon ban đầu rất hào hứng, qua một lúc hai mắt bắt đầu nặng trĩu, chìm vào mộng đẹp là chuyện của sau đó. Cô bé này chẳng bao giờ hứng thú với việc gì quá lâu.
Âm thanh ồn ào bên ngoài rất nhanh đã truyền đến tai, Kim Taehyung thở dài, sắp mệt mỏi rồi đây, chưa thấy hình đã nghe tiếng. Park Jimin hớn hở bước vào, không nói không rằng chạy đến ôm lấy bé con xoay mấy vòng. Bé con ôm chặt cổ nó, lễ phép chào hỏi một câu, khuôn mặt không giấu nổi vẻ hoang mang.
"Taeho của bác Jimin, bác nhớ con quá đi bé con ơi."
"Bé cũng nhớ bác Jimin lắm ạ."
"Trời đất ơi ngoan ngoãn quá đi, thật muốn đem về nhà nuôi."
"Tôi báo cảnh sát đấy cậu tin không, định cướp con trai tôi đi hả."
Qua bao lâu đi nữa thì hai người này vẫn không hòa hợp được. Còn chưa chào hỏi đã có chuyện để gây nhau. Jimin hạ người ngồi xuống sofa, bé con ngồi trong lòng nó ngây ngốc ngước nhìn.
"Đến đây làm gì?"
"Đến phá nhà cậu đó, tôi không đến đây tìm cậu, tôi tìm Jungkookie."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chuyện là sắp tới Min Yoongi sẽ đưa cả gia đình đi dã ngoại. Đi một mình sẽ rất buồn, gã lại rất nhàm chán, cả lúc đi du lịch cũng mang tài liệu theo xử lí, một ngày nói chẳng được mấy câu, vậy nên nó mới lặn lội đến đây mời cả nhà cậu theo cùng.
Nghỉ dưỡng ở ngoại ô thành phố là một ý tưởng không tồi. Cậu quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt mong chờ. Không thể từ chối đôi mắt trong veo ấy, hắn chỉ đành gật đầu đồng ý. Nhưng lần này hắn sẽ đi cùng, còn nhớ lần trước Park Jimin cũng đưa cậu đi du lịch, kết quả lúc hắn tới nơi thì thấy hai người vui vẻ trò chuyện cùng mấy cậu nhóc mới quen nào đấy.
Bấy nhiêu đó người có vẻ vẫn chưa đủ, nó gọi điện với hy vọng Kim Seokjin sẽ tham gia. Trùng hợp vài ngày tới y được nghỉ, có thể cùng bọn họ đi dã ngoại. Tiếc là Kim Namjoon không thể đi cùng, anh quá bận rộn với công việc ở tập đoàn, dù rất muốn tham gia nhưng vẫn không có cách nào. Lần này bé Yeo Jin sẽ là người đi với Kim Seokjin, anh đã nhờ bé chăm sóc người yêu giúp mình, đặc biệt là giữ y tránh xa mấy tên đàn ông ngoài kia.
Về phần Jung Hoseok mấy hôm trước đã về lại Busan, không biết có chuyện gì quan trọng mà cứ đi đi về về, công việc ở tiệm sách đâu đến mức bận tối mặt tối mũi như vậy, tiếc thật, còn nghĩ sẽ được đi chơi vui vẻ cùng nhau, giờ lại thành ra thiếu mất hai người bọn họ.
Jungkook chuẩn bị quần áo cho vài ngày tới, nhìn tới nhìn lui mấy lần vì sợ quên mất thứ gì đó. Hai công chúa tạm thời để ông bà Kim chăm sóc, cậu không thể đưa hai bé đi cùng, công chúa vẫn còn quá nhỏ, thời tiết vùng núi nơi bọn họ sắp đến có chút ẩm thấp, sợ rằng ảnh hưởng đến sức khỏe hai bé.
Quay qua quay lại trời sụp tối lúc nào không hay. Nhìn sang hai con người vừa rồi còn thì thầm to nhỏ, bảo sao cứ thấy là lạ, sự yên lặng đến bất