Đấy đấy, bé biết thể nào sáng ra cũng sẽ có kết cục này mà. Ba lớn ôm ba nhỏ ngủ. Còn bé nằm gọn ở một góc lều. Việc này xảy ra thường xuyên nên bé đã quen rồi.
Lồm cồm bò đến gần hai người, bé con chui vào giữa nằm, gỡ bàn tay ở eo ba nhỏ đặt sang một bên. Ba lớn có eo sao không đặt mà cứ đặt ngay eo ba nhỏ là sao.
1
Hắn mỉm cười vì vẻ mặt cau có của bé con, dám ôm chồng của hắn trước mặt hắn, ngang nhiên hôn má chồng hắn ngay cả khi hắn nằm bên cạnh, bị bắt tại trận xem giải thích thế nào.
Bé con thơm thơm lên má ba nhỏ, cuộn tròn thành cục bông nhỏ trong lòng cậu, thật là ấm áp quá đi, bảo sao ba lớn thích ôm ba nhỏ tới vậy.
Bị đánh thức bởi tiếng ồn bên ngoài lều, Park Jimin lớn tiếng réo gọi không chừa nhịp nào để thở, gọi đến khi nhìn thấy thiên thần nhỏ ló đầu ra khỏi lều mới thôi.
"Cục cưng của bác, ba lớn và ba nhỏ của con đã thức chưa?"
"Chưa ạ, hai ba vẫn đang ôm nhau ngủ."
Nghiêng đầu ngó vào bên trong, đúng là ôm nhau ngủ thật, còn ngủ rất say nữa. Không biết qua bao lâu hai người mới thức giấc.
"Mới sáng ra cậu ồn cái gì hả Park Jimin."
"Hai người đến đây chỉ để ôm nhau ngủ thôi hả, lúc ở nhà ôm chưa đủ sao, thức dậy nhanh nào."
Sáng nào cũng nhờ nó thúc giục mới chịu thức, Park Jimin này là bảo mẫu của hai người hay sao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tối nay sẽ có một bữa tiệc nướng ngoài trời. Hết ngày hôm nay bọn họ phải về lại thành phố. Sắp nói lời tạm biệt với vùng núi xinh đẹp.
Bé con thích thịt lắm, đặc biệt là thịt nướng, tối nay bé sẽ ăn đến khi no căng bụng mới thôi. Đương nhiên là bé phải giấu ba nhỏ, ba nói bé phải ăn nhiều rau xanh, nhưng mà bé không thích rau.
Vì không thể chuẩn bị thức ăn nên bé chỉ có thể phụ giúp trang trí. Nhón chân đưa băng dính để ba lớn cố định dây đèn, buổi tối khoảng sân này khá tối nên phải treo thêm đèn, cũng coi như trang trí cho bữa tiệc. Taehyung phì cười vì đôi chân ngắn ngủn ấy, đáng yêu nhưng cũng rất buồn cười. Bé con nghe tiếng khúc khích bèn ngẩng đầu nhìn, hai hàng nước mắt rưng rưng khi thấy ba lớn che miệng cười.
"Hức...ba cười bé sao ạ...vì...vì chân bé ngắn nên ba cười sao?"
"Đúng vậy...à không, ý ba không phải vậy, ba nhớ lại câu chuyện cười bác Yoongi kể nên mới cười thôi, ba không có cười con đâu."
"Huhu...ba lớn cười Taeho, ba nhỏ ơiiiiii."
Jungkook đang bận thái thịt, nghe tiếng nức nở từ bên ngoài bèn bỏ công việc sang một bên. Lau hai hàng nước mắt đầm đìa, véo cặp má phúng phính.
"Ai chọc em bé của ba?"
"Hức...ư...ba lớn...ba lớn trêu bé, ba lớn cười bé."
"Thế ba lớn trêu con làm sao?"
"Ba lớn...ba lớn nói chân Taeho ngắn, chân bé đâu có ngắn đâu, chỉ không được dài như ba lớn thôi mà."
Hắn nấp sau cánh cửa nghe bé con kể tội mình, ánh mắt ăn năn nhìn cậu, là lỗi của hắn khi trêu chọc em bé, nhưng đúng là chân bé ngắn thật mà.
Nhờ vào sự trợ giúp của cậu nên bé con mới chịu làm hòa với ba lớn. Được cậu bế trên tay, bé vòng tay ôm cổ ba nhỏ, quay mặt lại với ba lớn, hít hít mũi trong sự nghẹn ngào.
"Ba xin lỗi em bé, là ba sai, tha lỗi cho ba nhé, Taeho nỡ giận ba sao?"
"Không nỡ ạ."
"Vậy hôn ba một cái làm hòa nào."
Trao cho nhau cái thơm má thắm thiết. Móc tay đóng dấu hứa sẽ không trêu nhau nữa. Trong lúc ba con họ giảng hòa thì Min Yoongi đã lo xong khâu trang trí, liếc mắt nhìn hắn, đây là vô ý hay cố tình để gã làm một mình vậy.
Vất vả cả ngày trời cuối cùng cũng chuẩn bị xong. Hắn và gã được giao nhiệm vụ nướng