"Taeho ở nhà ngoan nhé, ba ra ngoài với bác Jimin một lát rồi sẽ về."
1
"Vâng ạ."
Bé con được ba nhỏ hôn má thích vô cùng. Nắm tay dì Song quay vào trong nhà xem phim hoạt hình. Nhưng sao hôm nay Yoonji không theo bác Jimin đến đây nhỉ, bé đã rất mong chị ấy đến chơi với bé, lâu ngày không gặp nên Taeho nhớ Yoonji ơi là nhớ.
Jungkook hôm nay hẹn Jimin ra ngoài mua sắm. Nó từ sớm đã đưa Yoonji và bé Jiyoon sang nhà ba mẹ chồng, Jiyoon là em bé thứ hai của gã và nó, một em bé cực kỳ năng động, khác hoàn toàn với chị gái của mình. Cô con gái này chắc là thừa hưởng tính tình từ ba nhỏ đây mà.
Cả hai mua sắm rất nhanh, mọi thứ hầu như đã được lên kế hoạch từ hôm trước nên chỉ cần mua theo những gì ghi trên giấy là được. Sợ bé con ở nhà thấy nhớ nên cả hai mua xong vài thứ cần thiết lập tức quay về. Cậu đứng bên đường chờ nó lấy xe, đèn đỏ sáng lên, cậu bước sang đường, không để ý đến chiếc xe đang lao về phía mình.
Jimin hoảng hốt khi nghe thấy tiếng động lớn bên kia đường, lúc nó chạy sang đã thấy cậu nằm ngất giữa đường, trên người còn có máu chảy ra.
_
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kim Taehyung cùng thư ký Han đang bàn việc thì có cuộc gọi đến. Mặt hắn như biến sắc sau khi nghe đầu dây bên kia nói, buông thõng điện thoại trên tay, nhanh chóng lái xe đến bệnh viện. Người gọi là Park Jimin, nó vừa khóc vừa nói về việc cậu gặp tai nạn, bấy nhiêu đã đủ khiến hắn phát điên lên rồi.
Đến nơi thì cậu đã được chuyển vào phòng bệnh. Jimin ngồi cạnh giường, hai mắt sưng húp. Jungkook vẫn chưa tỉnh lại, cũng may vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, nếu đêm nay không có triệu chứng gì bất thường thì ngày mai có thể xuất viện.
"Đừng có khóc nữa đồ ngốc, lỗi có phải do cậu đâu chứ."
"Taehyung, cậu đến rồi sao."
"Cũng không còn sớm nữa đâu, mau về nhà nghỉ ngơi kẻo Min Yoongi đến tìm tôi đòi người."
"Vậy tôi về trước, ngày mai sẽ đến thăm Jungkook...cho tôi xin lỗi, đáng lẽ ra tôi không nên rủ em ấy ra ngoài."
"Tôi đã nói không phải do cậu, đừng suy nghĩ nhiều, nghe lời tôi về nghỉ ngơi đi."
Cậu bạn này thường ngày chí choé với hắn như chó với mèo, hôm nay ủ rũ như vậy thật không quen chút nào. Chuyện này sao có thể trách nó, có trách thì trách người lái xe quá bất cẩn. Người ta cũng đã trả toàn bộ viện phí và hết lời xin lỗi nên hắn không làm lớn chuyện thêm làm gì. May là cậu chỉ bị thương nhẹ, nếu không hắn nhất định khiến người gây tai nạn lãnh đủ.
Không muốn bé con ở nhà trông ngóng, hắn gọi cho dì Song bảo dì cho bọn nhỏ ngủ trước, đêm nay hắn sẽ ở lại đây chăm cậu. Quay vào phòng sau khi kết thúc cuộc gọi. Người trên giường tỉnh từ lúc nào, ngồi trên giường nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt tròn chớp chớp.
"Anh...là ai vậy?"
"Em nói gì vậy Jungkook, là anh đây mà, anh là chồng