Cổ Nhạc Nhạc không nhịn được nhấn mạnh một câu, cậu cũng sớm coi Hoa Vân Doanh là cô em gái mà đối xử tốt, cho nên tuyệt đối sẽ không để cho đối phương bị bắt nạt.
Nhìn thấy Cổ Nhạc Nhạc lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, lão Loan cũng buông được tảng đá trong lòng xuống.
"Vậy thì tốt rồi, các người nhanh chóng lên đường đi, tuyệt đối đừng đến muộn, nhất định phải làm hỏng toàn bộ âm mưu của tên kia!".
Lão Loan cũng không nhịn được thúc giục một câu.
Trần Bình rửa mặt đơn giản một phen xong liền dẫn mọi người cùng lên đường.
Bọn họ cách địa điểm tập hợp không xa, cho nên cũng không lãng phí nhiều thời gian để tới nơi, tìm chỗ trống ngồi đó chờ.
Mà bọn họ không biết đêm qua Hoa Vân Doanh bị dính thủ đoạn thâm
độc.
Lần này Hoa Vân Doanh về nhà chỉ vì báo tin cho cha mẹ, cho nên chỉ mang theo mấy viên đan dược mình chế được, cùng với một ít hành lý để mai xuất phát.
Vừa về tới phủ, Hoa Vân Doanh liền thấy mẹ đang lo lắng đứng chờ. Thấy con gái về, cha Hoa và mẹ Hoa liền sốt ruột nhào tới.
"Không phải con đã đi rồi sao? Thế nào lại đột nhiên trở về?" Trên mặt cha Hoa lộ vẻ lo lắng, dường như đã trải qua chuyện gì không vui.
Mẹ Hoa thì nóng nảy nhìn bốn phía chung quanh, như đang đề phòng cái gì.
"Cha mẹ, hai người sao vậy? Chẳng lẽ hai người không chào đón con về sao?"
Hoa Vân Doanh có chút nghi ngờ, cả người đứng ngốc tại chỗ. | Theo lý mà nói, mình đi một thời gian dài như vậy, cha mẹ phải cực kỳ nhớ mình mới đúng.
. Nhưng mà nhìn dáng vẻ bây giờ của cha mẹ, giống như nhìn thấy mình là thấy sợ.
"Con bé ngốc, bây giờ con về không đúng lúc!". Cha Hoa sốt ruột lên tiếng, đồng thời lấy trong ngực áo ra một đồng tiền. "Con tranh thủ cầm tiền này rồi đi đi, chờ qua cơn này rồi về.". Thấy hành động của cha, Hoa Vân Doanh cũng có chút tùy hứng.
"Cha, mau nói con biết xảy ra chuyện gì rồi đi, nếu như cha không nói rõ ràng, con sẽ không đi."
Hoa Vân Doanh cũng không tin, trong nhà đột nhiên xảy ra biến cố lớn gì.
Mặc dù dáng về bây giờ của cha mẹ có chút sa sút, không còn tư thái. quý phái bức người như trước.
Nhưng nhà họ Hoa bọn họ cũng không dễ dàng rớt đài như vậy được.
Những họ hàng thân thích đáng ghét kia mặc dù thấy lợi quên nghĩa, nhưng bọn họ vẫn có bản lĩnh, tuyệt đối không có khả năng để gia tộc xảy ra vấn đề gì. | Cha Hoa lập tức không biết nên giải thích sao, chỉ điên cuồng giục con gái nhanh chóng rời đi.
"Đúng thế, con gái nhanh đi đi, thời gian không kịp nữa rồi, nếu con còn không đi thì lát nữa chúng ta chỉ có thể bị vây ở chỗ này thôi." | Giây phút Hoa Vân Doanh muốn vượt tường rời đi, cửa lớn đột nhiên bị người ta đạp ra.
Cha mẹ Hoa Vân Doanh liền trở nên tuyệt vọng, lớn tiếng gào thét với