Những người này không dám hành động thiếu suy nghĩ, rất thành thật nghe lời. Bọn họ đều biết, sinh mạng mình đang nằm trong tay Trần Bình, bây giờ cần phải nghe lời mới được. "An toàn của những người khác do tôi đảm bảo, có điều an toàn của lão thì khó nói." Trần Bình cười, đưa viên đá cho Cổ Nhạc Nhạc.
"Không phải ông muốn lấy tảng đá đó mở cửa hay sao? Bây giờ tôi sẽ cho ông xem tảng đá đó có | hữu dụng hay không!".
Trần Bình ra hiệu cho Cổ Nhạc Nhạc đi ra cổng, Cổ Nhạc Nhạc không chút do dự cầm lấy đá đi tới cửa ra vào kết giới.
Khi cậu cầm tảng đá đó tới kết giới, tất cả mọi người đều nóng lòng chờ mong. Bọn họ muốn biết là có ra được hay không. "Cậu.." Loạn Xuyên Sa cứ như vậy yên lặng nhìn Cổ Nhạc Nhạc, lão muốn tìm cơ hội lớn chuồn đi. Nhưng mà rõ ràng lão không có được cơ hội này. Cổ Nhạc Nhạc đi tới cửa chính, kết giới cũng không mở ra.
Cậu cầm viên đá lung lay cổng kết giới, nhưng không có nửa điểm phản ứng, rõ ràng cách dùng tảng đá để mở cổng là không chính xác.
"Tại sao lại như vậy?" Loan Xuyên Sa trợn tròn mắt, lão nằm mơ cũng không ngờ lại xuất hiện tình trạng thế này. Vốn lão cho là cầm viên đá có thể tự do ra vào, nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng của lão mà thôi. Cầm tảng đá đúng là có thể tự do tiến vào nhưng không thể tự do tiến ra. Một khi trận được kích hoạt, cho dù là ai cũng không thể ra ngoài. Cũng không phải ai cũng như Trần Bình, có bản lĩnh nhìn thấy điểm mấu chốt của kết giới. Thấy được động tác của Cổ Nhạc Nhạc, hi vọng của mọi người đều tắt.
Tiếp đây cho dù làm thế nào bọn họ đều không thể trốn thoát được, vậy thì chỉ bằng cố gắng chiến đấu.
Tốt xấu gì Trần Bình còn cho bọn họ vũ khí, có thể bảo vệ an toàn tính mạng.
Nếu như tiếp theo không thể tiêu diệt toàn bộ âm hồn, đoán chừng mỗi nười đều chỉ có thể ở đây làm con tốt thí mạng.
"Có tất cả năm vòng âm hồn, các người có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi" Trần Bình vừa dứt lời, mọi người cũng cảm giác toàn thân rét run, những thứ kia lại bắt đầu xuất hiện.
Mọi người nhanh chóng gia nhập chiến đấu, Trần Bình cũng không keo kiệt sức lực của mình, không nói hai lời tạo thành một vùng an toàn cho mọi người.
Bây giờ Loan Xuyên Sa đang ở trong tình trạng không có ai bảo vệ, lão ta hốt hoảng nhìn bốn phía chung quanh, muốn tìm một người bảo vệ mình.
Bây giờ muốn khắc thần trên người đã không kịp rồi. Khắc thần cần thời gian, ít nhất cũng phải một nén nhang mới có thể hoàn thành một khắc thần.
Mà bây giờ những âm hồn kia cũng đã uất hiện trước mặt mình, lão có muốn chống cự cũng không có năng lực này.
| "Nếu ai bảo vệ tôi, tôi sẽ nhận người đó làm đồ đệ đúng nghĩa, với cả sau khi ra ngoài còn ban thưởng các loại."
Loạn Xuyên Sa không ngừng ra điều kiện tốt để hứa hẹn với đám người, trong lòng ông ta bây giờ cực kỳ hoảng sợ, nếu như đám âm hồn kia thực sự tấn công mình, vậy thì xong đời.
Mặc dù thực lực của lão không