Nhìn thấy thị nữ bị đập trúng, anh ta không nhịn được cười.
“Không ngờ tới lâu như vậy không gặp, tính tình của ông vẫn táo bạo như thế, biết tôn trọng người khác đều quan trọng hơn bất cứ thứ gì đấy”.
Khương Tư Phong lập tức kéo ghế ngồi bên cạnh Loan Xuyên Sa, ra hiệu cho thị nữ ra ngoài.
Thấy Khương Tư Phong như anh hùng từ trên trời rơi xuống giúp đỡ mình, thị nữ không nhịn được mà ánh mắt như lóe sáng.
Loan Xuyên Sa nghe thấy có tiếng người nói chuyện, liền ngẩng đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua.
Một giây sau, anh ta bị dọa cho cả người phát run.
Không ngờ mình là gặp được Đại sư huynh của Kiếm Vân Tông.
"Ôi trời, ngọn gió này thôi anh tới đây vậy! Sao đến mà không nói trước với tôi một tiếng chứ để tôi đón tiếp anh.”
Bây giờ Loan Xuyên Sa như một con chó săn, không ngừng tâng bốc Khương Tư Phong.
Mặc dù Khương Tư Phong không có bản lĩnh luyện khí luyện đan gì, nhưng cá nhân anh ta có thực lực cao cường, cũng không phải người có thể đắc tội.
Loan Xuyên Sa nghĩ nếu có cơ hội móc nối chút quan hệ với anh ta, nói không chừng hai người cũng có thể bàn hợp tác vài vụ.
“Tôi tới tìm ông đương nhiên là có chuyện quan trọng” Thái độ của Khương Tư Phong cũng không tính là quá tốt.
Anh ta luôn coi Loạn Xuyên Sa là loại bàng môn ma đạo, anh ta thấy Loạn Xuyên Sa chỉ biết vào chiêu thức khó hiểu.
Chính đạo không chỉ có luyện chế đan dược. Tỉ như người anh trai loại hại kia lão ta.
Nếu như Loan Xuyên Sa và anh trai mình có quan hệ không tệ, vậy anh ta có thể cân nhắc duy trì quan hệ tốt đẹp với đối phương.
Đáng tiếc là cái tên này không hiểu chuyện, cảm giác như một đứa trẻ chưa trưởng thành, tâm địa lại xấu, thích cãi lộn với người anh có tiền đồ sáng lạn của mình.
Anh ta cũng lo nếu như mình thân cận Loan Xuyên Sa quá, như vậy sẽ chọc anh trai lão không vui, vậy coi như xong.
“Chuyện gì vậy?” Biểu cảm của Loạn Xuyên Sa cũng trở nên nghiêm túc, lão ta lập tức vẫy tay, bảo đám đàn em kia nhanh đi ra ngoài.
Thấy hành động của Loạn Xuyên Sa, cả đám liền lập tức gật đầu, vội vàng tránh ra ngoài.
Đám thị nữ cũng như được thở phào một hơi, nghĩ thầm cuối cùng cũng thoát được một kiếp.
Nhìn thấy đám thị nữ ăn mặc tương đối hở hang, Khương Tư Phong không nhịn được thấy buồn nôn trong lòng.
Có điều ngày thường đã dày công tu dương, cho nên làm cho anh ta không biểu hiện rõ ràng ra ngoài.
“Ha ha, không ngờ lão Loan đây tuổi đã cao mà còn ăn chơi thế” Khương Tư Phong cảm thán một câu.
Nghe vậy, biểu cảm của Loạn Xuyên Sa càng thêm lúng túng. Lão ta không ngờ Khương Tư Phong đột nhiên tìm tới cửa.
Mặc dù như này đúng là xúc phạm mình, nhưng đối với Loạn Xuyên Sa, có thể kết giao với người như Khương Tư Phong cũng là một chuyện cực kỳ tốt đẹp.
“Nhìn cái, vuốt cái thì vẫn được”
Loan Xuyên Sa lúng túng giải thích một câu.
Mặc dù trong lòng khó chịu, nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ nhìn Khương Tư Phong.
Khương Tư Phong cũng không muốn nói nhảm, mùi vị chỗ này khiến cho anh ta không thích chút nào.
“Ra ngoài nói”
Nói xong, anh ta tự nhiên như ở nhà mình, dẫn Loạn Xuyên Sa tới định nghỉ mát.
Bây giờ định nghỉ mát đã không có bất kỳ thị nữ