Trong lúc này, có một cô gái trong đám đông tò mò lên tiếng hỏi một câu.
Tên bảo vệ liền trợn to hai mắt khi nghe thấy điều này.
"Tôi còn không biết đó là ai, tôi còn tưởng rằng là ai đến để lợi dụng, không ngờ lại là một cao thủ!"
Bảo vệ vô cùng xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.
May thay không có ai so đo tính toán với sai lầm của mình, nếu không sau này sẽ bị xử lý thì phiền phức lắm.
Trần Bình cũng không muốn tính toàn gì với tên bảo vệ kia, thân phận của đối phương cũng nhưng người bình thường, Trần Bình mà dây dưa với anh ta cũng không có ý nghĩa gì.
Bạch Nam Thiên nhanh chóng đưa Trần Bình vào nhà, bây giờ cậu đã coi Trần Bình như là một thần y.
Dù sao bệnh của bản thân cũng đã được người ta chữa khỏi, không phải thần y thì là gì?
"Anh là bác sĩ sao?"
Bạch Nam Thiên tò mò hỏi Trần Bình.
Trần Bình lắc đầu.
"Tôi chỉ là một người tu hành luyện đan mà thôi."
Anh đánh giá khá thấp địa vị của mình.
Nghe thấy vậy, Bạch Nam Thiên nhịn không được để lộ vẻ mặt đã hiểu rõ.
"Hóa ra cậu cũng là thầy luyện đan"
Nghe đối phương nói mình là thầy luyện đan, Bạch Nam Thiên đột nhiên bình thường trở lại.
Thân phận thầy luyện đan này thật ra cực kỳ tôn quý, so với cái chức bác sĩ còn phải lợi hại hơn nhiều, nếu như cậu biết luyện đan đương nhiên sẽ không thể một vị bác sĩ thảm hại như thế này.
Mặc dù nghề nghiệp bác sĩ này hơn cả vạn người, nhưng nói thế nào đi nữa còn không lợi hại bằng thầy luyện đan được.
Dù sao hoàng đế đối với thầy luyện đan cũng cực kỳ cung kính. Đa số bọn họ đều không giải quyết được mấy vấn đề nan giải, nhưng đến tay thầy luyện đan lại rất nhẹ nhàng.
Chỉ là Bạch Nam Thiên quen biết nhiều thầy luyện đan, không có người nào có thể giải quyết được vấn đề của cơ thể cậu, nhưng Trần Bình lại không giống như vậy, anh ấy chỉ nhẹ nhẹ nhàng nhàng đã có thể giúp bản thân hồi phục lại như bình thường.
Bạch Nam Thiên vô cùng sùng bái, kính trọng Trần Bình, thậm chí đã có lúc muốn nghĩ cách để trở thành em trai của anh.
Nhưng Bạch Nam Thiên lại sĩ diện, cũng không nói ra được mấy lời mất mặt như vậy, chỉ có thể đưa Trần Bình đến con đường phía trước, nhanh chóng đi vào trong phủ.
Bên trong phủ này cực kỳ cao cấp, Trần Bình đúng ở cửa nhìn không được mà thầm cảm thán một câu.
Mặc dù ở cửa cũng không tính là quá lợi hại, nhưng thông qua cái cửa lớn anh có thể nhìn thấy được nội thất bên trong.
Không thể không nói rằng nhà của Bạch Nam Thiên có chút bản lĩnh.
Bọn họ áp dụng các loại linh mộc khá là quý báu, mấy thứ này không phải nhà bình thường nào cũng có thể dùng.
Bạch Nam Thiên nhanh chóng đưa Trần Bình đến một căn phòng, nhưng không ngờ căn phòng lại có người chặn lại ngay cửa.
"Cậu chủ bây giờ cậu không thể vào, cậu chủ lớn đang đưa người đến trị bệnh"
Bảo vệ đứng trước cửa chặn Bạch Nam Thiên lại, tuyệt đối không cho Bạch Nam Thiên vào.
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Nam Thiên tức giận đến giậm chân, cậu nhìn không được