Cô bị bắt phải mặc một bộ trang phục kì quái, mặc dù bộ trang phục này mặc lên cơ thể có kì lạ nhưng mơ mơ hồ hồ lại thấy đẹp. Quan trọng hơn là bộ đồ này vừa đẹp nhưng đồng thời một chút cũng không bị lộ, thậm chí còn có thể đủ để tự do hoạt động. "Chẳng lẽ tên đó là một nhà thiết kế quần áo? Hay là một thợ may?" Tư Mã Nam Chiêu vừa đi vừa nghĩ, rất nhanh đã đến phòng của tông chủ. Tông chủ cũng không nghĩ rằng Tư Mã Nam Chiếu lại đến nhanh như vậy. Ban đầu còn nghĩ Tư Mã Nam Chiêu sẽ bị giam giữ, nhưng sự thật rõ ràng không phải thế.
"Không ngờ cô đột ngột quay lại nhanh như vậy, thế nào? Tôi muốn biết tin tức đã điều tra ra rồi chứ?" Tông chủ cẩn thận hỏi, trên mặt ông ta hiện rõ lên vẻ căng thẳng.
Tính cách của người này Tư Mã Nam Chiêu rất rõ, vậy nên tiếp theo đối phương chắc chắn sẽ nói về lợi ích của bản thân.
"Kẻ đó xem ra không ổn" Tư Mã Nam Chiêu không khỏi lắc đầu.
"Trừ khi thực lực của kẻ đó cao đến cảnh giới khủng khiếp, để tôi xem, nếu không với tôi mà nói đó chỉ là một kẻ bình thường" Nghe thấy câu này, tông chủ cũng nghĩ có chút khó tin, mọi chuyện thật sự không thể đơn giản như vậy.
"Làm sao có thể là một người bình thường? Cô nghĩ rằng Kiếm Vân Tông sẽ hứng thú với một người bình thường sao?" Tông chủ không muốn tin điều này, dù gì ông cũng là một người thông minh, rất rõ ràng, không thể sử dụng người không có giá trị. Hơn nữa Trần Bình có được sự chú ý rất lớn từ đối phương, như vậy nhất định phải có thực lực.
| "Phải rồi, tôi hỏi anh ta cái gì, anh ta đều thành thật trả lời tôi cái đó. Tư Mã Nam Chiêu mang ra từ trong tay áo một mảnh giấy rách, đặt trước mặt tông chủ, trình bày chi tiết cách sử dụng.
"Anh ta nói đem thứ này tùy tiện gắn vào một vũ khí sẽ làm cho vũ khí đó trở nên rất lợi hại". Nói dứt lời, Tư Mã Nam Chiêu nhìn xung quanh, trực tiếp lấy ra một cung tên từ bên cạnh.
"Đây là một vật trang trí bình thường, cùng lắm chỉ có thể làm đồ vật của người