“Anh nói đúng, có người đứng phía sau điều khiển đám yêu thú này, mặc dù không biết rốt cuộc là một con yêu thú cỡ lớn khống chế đối phương hay là một tông môn, nhưng nói tóm lại bọn họ cũng không hề dễ đổi phó”.
Nhưng Trần Bình cũng không giấu diếm, trực tiếp bảo những người dưới trướng hành động.
Dù sao hiện tại bọn họ đều ở chung một chỗ, đương nhiên phải đảm bảo an toàn nơi này mới được. Nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, cũng không thể chỉ lo lắng cho bản thân được.
“Tiếp theo các cậu có thể chiến đấu thỏa thích, nhưng không cần dùng quá nhiều sức, chỉ cần tùy tiện giết một chút là được rồi. Chờ đến khi tôi tìm hiểu rõ toàn bộ sự việc rồi lại nói”
Trần Bình dặn dò những người dưới trướng mình một cách rất tùy ý, anh sợ người của mình sẽ làm việc quá sức, cuối cùng dẫn đến chuyện không may.
Sau khi nghe xong những lời này, tất cả mọi người nghiêm túc gật đầu, bọn họ nhanh chóng gia nhập chiến trường, tùy ý vụng vũ khí của mình, giết chết đảm yêu thú kiêu ngạo kia.
Bởi vì thực lực của bản thân bọn họ thực sự quá lợi hại, cho dù không tốn nhiều sức, thế nhưng bọn họ cũng đã giết đến mức khiến cho những con yêu thú này ngoan ngoãn.
Mắt thấy trận chiến này đã đi vào trạng thái gay cấn, Trần Bình cũng không nhịn được đứng ở một bên bắt đầu quan sát nơi xuất hiện của yêu thú.
“Có nhìn thấy chưa? Xem ra bọn chúng đều cùng đến từ chỗ này, rõ ràng là có tổ chức, có kỷ luật. Tiếp theo chúng ta không cần phải quá xoắn xuýt, trực tiếp nhanh chóng chạy theo phương hướng của bọn chúng là có thể tìm thấy vị trí của đối phương rồi”
Trần Bình để đám người Sư Chẩn Thiên ở lại quan sát, cho dù tình hình ở đây như thế nào, anh nhất định. không thể để cho những người dưới trướng của mình bị thương chịu thiệt được.
Trần Bình nhân lúc không ai để ý đến mình nhanh chóng hành động, với tốc độ của anh, muốn đi tới nơi phát ra đám yêu thú này là chuyện vô cùng đơn giản.
Với thân pháp ẩn thân tàng hình cực kỳ lợi hại, Trần Bình hoàn toàn không cần phải ngụy trang bản thân quá khoa trương.
Không bao lâu sau anh đã đến được điểm đích, anh liếc mắt một cái đã nhìn thấy một người phụ nữ đang thổi sáo.
Người phụ nữ này trông hơi kỳ lạ, nhìn dáng vẻ này của cô ta xem ra cô ta chính là kẻ thao túng sự việc lần này.
“Một đám nhân loại đáng chết, tiếp theo tôi sẽ để cho các người chết hết trong miệng yêu thú của tôi”
Người phụ nữ đang thổi sáo không kìm được mà chửi rủa thậm tệ, xem ra cô ta thực sự cảm thấy khó chịu với đám người kia.
Lúc này Trần Bình cũng nhận thấy sự khác biệt giữa đối phương và người bình thường, không ngờ người phụ nữ này còn có một đôi tại động vật, thoạt nhìn trông giống như một con hồ ly, hoặc là một loại động vật thuộc họ mèo.
Nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Trần Bình lặng lẽ bước tới, anh đi vòng ra phía sau con yêu thú này, nhẹ nhàng vỗ lên vai của đối phương.
“Con nhóc này, cô đang làm cái gì vậy hả? Rốt cuộc thì trong lòng có bao nhiêu hận thù không thể phát tiết hết ra ngoài vậy?”
Khoảnh khắc giọng nói của Trần Bình vang lên, người phụ nữ này trực tiếp nhảy dựng lên tại chỗ, trên khuôn mặt của cô ta hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi, hoảng sợ nhìn chằm chằm Trần Bình.
“Anh là ai? Tại sao bỗng nhiên lại tìm tới nơi này, làm sao anh có thể làm được như vậy?”
Nhìn thấy dáng vẻ người phụ nữ này bị dọa đến mức vô cùng sợ hãi, Trần Bình không nhịn được gãi đầu. xấu hổ. Anh thật sự không ngờ phản ứng của con nhóc này lại mãnh liệt như vậy.
“Cô không cần lo lắng, tôi cũng không phải là người tốt lành gì”.
Nói xong câu này Trần Bình trực tiếp đặt mông ngồi xuống, trên khuôn mặt của anh lộ ra vẻ hài lòng, tựa hồ không để người phụ