*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên dòng nhánh đã cấp tốc tập hợp các hộ vệ đặc biệt mà mình đã nuôi dưỡng mười năm qua.
Mà cùng lúc đó, trong hành cung của Trần Bình.
Sau khi dỗ Giang Uyển ngủ rồi, anh đi ra sân một mình.
Đột nhiên một bóng người xuất hiện trong sân, lười biếng nói: “Cậu chủ, tôi về giờ này cũng không muộn nhỉ.”
Trần Bình nhìn bóng người vừa đi ra khỏi bóng tối, hỏi: “Đi đâu mà lâu vậy?”
Lý Nghị đi ra khỏi bóng tối, đứng cạnh Trần Bình, bất đắc dĩ nói: “Tránh sự đuổi giết của Bái Quân Các, lần trước ở Mỹ tôi suýt chết đấy.
Trân Nhược Lam kia đúng là người đẹp rắn rết, truy sát tôi liên tục ba ngày ba đêm, mãi tôi mới trốn ra được.”
Nói xong, Lý Nghị lấy một tập tài liệu mật ra, đưa cho Trần Bình, nói: “Tôi phát hiện ra cái này trong két sắt ở tòa thành bên đó, chắc cậu sẽ thấy hứng thú đấy.”
Trần Bình nhận tập tài liệu bí mật từ tay Lý Nghị, lật ra vài trang, ánh mắt lập tức sáng lên, đồng thời anh cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Thứ này rõ ràng là có liên quan đến kế hoạch tạo Thần.
Phù! Trần Bình lại hít sâu một hơi, đọc tài liệu một lúc nữa rồi quay sang hỏi Lý Nghị: “Người của Bái Quân Các có biết là anh lấy được tập tài liệu bí mật này không.”
Lý Nghị lắc đầu nói: “Chắc là chưa đâu.
Ả Trân Nhược Lam kia chỉ biết truy sát tôi chứ cũng không nhận ra tôi là ai.”
Trần Bình gật đầu, nhìn xuống tập tài liệu bí mật trêи tay, trâm ngâm một lúc rồi nói: “Ngày mai là giỗ tổ rồi, những việc mà tôi giao cho anh chuẩn bị đã đến đâu rồi?”
Lúc này Lý Nghị không còn lười biếng như lúc nấy nữa, mà rất nghiêm túc trả
lời: “Đã chuẩn bị xong, tất cả các anh em Vương Kỳ đều đợi ở bờ biển Trần Liệt, lúc nào cũng sẵn sàng để chạy lên đảo Thiên Tâm, dự đoán là tám giờ ngày mai sẽ xông lên đảo.”
——————-