Người Thừa Kế Hào Môn

Ai dám động đến con ta!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống, lấy vật phát sáng đó từ trong lồng ngực ra.

Ngọc kim phượng! Đó là ngọc kim phượng lúc đầu được bán đấu giá ở Phượng Triêu Các trong thương hội dưới lòng đất! Đó là vật của mẹ! Lúc này, ngọc kim phượng sáng rực lên với màu trắng và màu vàng kim rực rỡ, một luông năng lượng nhu hòa mà uy nghiêm tỏa ra từ bên trong ngọc kim phượng, trực tiếp hóa giải uy áp của trường kiếm Thanh Long, thậm chí còn làm giảm dần hắc khí tỏa ra từ Hắc long tâm.

Chốc lát.

Trần Bình cảm thấy áp lực trêи cơ thể mình giảm đi đáng kể! Anh cầm lấy ngọc kim phượng, từng bước từng bước đi về phía Hắc long tâm, cho đến khi tới gân anh mới thực sự nhìn rõ diện mạo của Hắc long tâm.

Một viên đá đen có hình trái tim, trêи bê mặt có đường vân mờ tỉnh tế, bên trong đường vân còn có những vệt đỏ đen chảy theo dòng, trông như huyết dịch.

Hơn nữa, Trần Bình còn có thể cảm nhận được nhịp tim đập của Hắc long tâm.

Bịch, bịch… Mỗi nhịp đập của Hắc long tâm đó, Trần Bình đều có thể cảm nhận được tiết tấu của nhịp tim bắt đầu khớp với Hắc long tâm.

Cuối cùng, Trần Bình có thể cảm nhận được nhịp tim của chính mình hoàn toàn khớp với nhịp đập của Hắc long tâm.

Khoảnh khác đó.

Trần Bình cảm thấy cảnh sắc xung quanh mình thay đổi đáng kể, những chỗ anh nhìn tới hoàn toàn là một khoảng đen mờ mịt, anh không nhìn thấy gì cũng không nghe thấy gì cả.

Giống như bị ngũ quan của anh đều bị cô lập.

Khoảnh khác đó, Trần Bình như chìm trong không gian đen kịt.

Sau đó, anh cảm thấy có dòng nước từ từ chảy qua dưới bàn chân mình, cúi đầu xuống nhìn, còn chưa kịp phản ứng, Trần Bình đã đã cảm thấy mình hoàn toàn bị chìm trong một đầm nước rồi.

Không thể hô hấp, toàn thân lạnh buốt.

Nhưng anh có thể cảm nhận được động tính của mặt nước xung quanh.

Dưới
lòng bàn chân, tựa hồ như có một bóng đen lớn xẹt qua.

Trần Bình nhìn xuống, rồi sau đó vẫy bóng đen khổng lồ đó bơi qua.

Cũng không biết sau bao lâu, phía trước mới xuất hiện một điểm sáng, sóng nước lăn tăn.Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1139: Ai dám động đến con ta! ——————-

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện