*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Động tác của Trần Bình đã khiến sắc mắt của đội trưởng thay đổi một cách đột ngột.
Anh ta không ngờ lúc này Trần Bình lại trực tiếp ra tay với mình, nhưng chính lúc này đã khiến vị đội trưởng kia lập tức trở nên cảnh giác.
Đâu tiên anh ta vung tay, sau đó lao vê phía Trân Bình.
Khoảnh khắc này, nắm đấm của hai người họ đã va chạm với nhau vài lân.
Những tiếng “ầm ầm vang lên không dứt, chỉ là không có ai phát hiện ra hiện tại bàn tay mà tên đội trưởng kia dùng để đấu quyền với Trần Bình lúc mới bắt đầu đã hơi có chút không tự nhiên rồi.
“Đủ rồi, tôi đã nói sẽ cùng anh quay về mà.”
Khưu Á lại lao tới chỗ hai người kia, sau đó hét lên với tên đội trưởng.
Cuối cùng Trần Bình với tên đội trưởng kia cũng hoàn toàn dừng lại.
“Lần sau, chúng ta có thể đến đấu trường thử xem.”
Tên đội trưởng kia nhìn Trân Bình, đưa tay lên vuốt cổ mình mấy cái tỏ ý đe dọa.
Nhưng Trần Bình chỉ khịt mũi hừ lạnh một tiếng, đáp: “Tôi khuyên anh, nếu anh không muốn cả đời này phải sống trong cảnh tàn tật thì trước khi nói mấy câu đe dọa, anh nên tìm người kiểm tra tay mình đi.”
Trân Bình vừa dứt lời, quả nhiên sắc mặt tên đội trưởng kia đã hơi hơi thay đổi.
Sau khi Trần Bình nói xong, anh ta mới phát hiện ra bây giờ bàn tay bị Trân Bình bắt lấy trước đó thậm chí còn không thể nắm lại thành nắm đấm được nữa.
“Chúng ta cứ chờ xem!”
Cuối cùng Khưu Á đưa bọn họ rời đi.
Chỉ có điều, trước khi đi Khưu Á còn quay đầu lại cúi chào Trần Bình, nói: “Tôi xin lỗi vì những chuyện đã xảy ra hôm nay, đợi xử lý chuyện này ổn thoả xong tôi sẽ quay lại tìm anh.”
Trần Bình chỉ cười cười không
đáp.
Sau khi bọn họ rời đi, anh mới đi đến bên cạnh Hắc Hổ.
Lúc này mặc dù Hắc Hổ không nói gì, nhưng ông ta cũng biết Trân Bình đã cứu ông ta khỏi nhà họ Vũ.
Lúc nhìn thấy Trân Bình, vẻ mặt ông ta hơi kϊƈɦ động.
“Lão đại, tôi… tôi…”
Trần Bình ra hiệu cho ông ta: “Ông lo dưỡng vết thương trêи người cho tốt đi, sau đó tôi sẽ dạy ông cách dùng sức mạnh của nguyên tổ.”
Nghe anh nói vậy, Hắc Hổ gật đầu mạnh một cái.
——————-