*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông Trần vốn dĩ là không nhìn sang Phương Linh Lung đang đứng ở bên cạnh, dường như là xem cô ta không tồn tại.
Mà ánh mắt khinh miệt đó của ông Trần lại chọc cho Phương Linh Lung không vui.
“Nếu như ông câm miệng lại thì tôi mới có thể đảm bảo được ít nhất ông có thể sống đến Tứ Phương Linh Lung!”
Nghe được cậu ta nói như vậy, ông Trần chỉ trợn trừng mắt nhìn Phương Linh Lung.
Ông ta biết Phương Linh Lung nói thật, nếu như còn nói nữa thì bây giờ bọn họ trực tiếp giết ông Trần luôn cũng không có vấn đề gì.
Cùng lắm thì bọn họ sẽ tự đi nghe ngóng vị trí của Tứ Phương Linh Lung.
Dù sao lúc Trân Bình không đến, mấy người đó cũng sẽ không động thử với đám Hắc Hổ bọn họ.
Nghe bọn Trần Bình nói vậy, ông Trần kia cũng hiểu rõ đạo lý này.
Lúc bấy giờ mới không nói gì nữa.
Mà bên trong tầng này lại tốt hơn hẳn so với hạ tâng, càng có nhiều tài nguyên có thể lựa chọn để đi giao dịch.
Thậm chí là còn có cả trang bị do người luyện nguyên tố chế tạo ra, chỗ này rõ ràng là phong phú hơn nhiều so hạ tầng.
Cứ xem như là cơ giáp thì cũng không phải là cái loại rách nát như ở hạ tầng kia có thể so sánh được.
Nhưng ngay lúc này, Phương Linh Lung chợt thì thâm với Trân Bình: “Đừng có tỏ ra chưa trải sự đời, bị người khác nhận ra chúng ta tới từ hạ tầng thì sẽ khiến cho bên trêи không ít phiên phức.”
Nghe Phương Linh Lung nói như vậy, lúc này Trần Bình mới gật nhẹ đầu.
Mình không còn cách nào khác nên mới phải mang theo ông Trần tàn phế này, cho nên dù cho bọn họ không muốn làm người khác chú ý quá nhưng một nhóm ba người cứ như vậy cũng rất bắt mắt rồi.
Liên tục có người nhìn về phía đám người Trần Bình, nhưng Trần Bình lại có dáng vẻ là chuyện đương nhiên, mang theo ông Trần, cứ dựa theo hướng ông Trần nói mà đi đến.
Nhưng mấy người Trần
Bình chưa kịp đi xa đã thấy một người của đội hộ vệ đi về phía này.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Phương Linh Lung khẽ thay đổi một chút.
Cô ta không ngờ thế mà lại có phiền phức chủ động tìm tới cửa, nhưng Trần Bình lại nhìn như không thấy đội hộ vệ kia.
Thậm chí Phương Linh Lung cũng không thấy bất kỳ sự bối rối nào từ trêи mặt Trần Bình! Lúc này đội hộ vệ đội đã đến trước mặt
——————-