*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho dù biết thì có thể làm gì chứ? Ở thế giới này vốn dĩ có rất nhiều chuyện bất công chèn ép, chỉ là chưa biểu hiện ra rõ ràng mà thôi.
Khi bạn cố tình tra cứu nguyên nhân thì sẽ phát hiện có rất nhiều quy tắc đều là do người ở thượng tầng tạo dựng nên.
Mà chuyện bạn có thể làm, chỉ có thể là thuận theo mà thôi.
“Chuyến này tôi cũng sẽ không để cậu đi không công đâu, tôi có thể tiến cử cậu, để cậu có một cơ hội lên thượng tầng.”
Lúc này, Dương Thiết Sư mới tung ra một điều kiện hết sức tốt đẹp cho Trần Bình.
Đây chính là thứ mà bây giờ Trần Bình cần, anh cần phải tiếp xúc với thế giới thượng tầng mới có thể đạt được mục đích của mình.
Đã như vậy, tại sao không nắm lấy cơ hội này chứ? “Lúc nào thì lên đường?”
Nghĩ thông suốt khúc mắc trong đó, Trần Bình trực tiếp hỏi.
Anh cũng không hề do dự hay chân chờ, từ trước đến nay anh luôn như vậy.
Dưới tình huống phải đưa ra sự lựa chọn, anh sẽ cân nhắc để lựa chọn chuyện có lợi nhất cho bản thân.
Rõ ràng Dương Thiết Sư hơi sửng sốt, ông ta không ngờ Trần Bình sẽ đồng ý nhanh như vậy.
“Tôi sẽ phái một người đi theo cậu, hai người sẽ đi cùng với nhau.”
Vừa dứt lời, ông ta lại bổ sung ngay: “Chỉ là chuyện này cậu không thể tiết lộ cho nhà họ Khưu được.”
Nghe ông ta nói như vậy, Trần Bình cũng biết rõ tại sao Dương Thiết Sư nhất định phải tự mình đi.
Đây chính là nguyên nhân! Trong chuyện này còn dính dáng đến nhà họ Khưu.
Bối cảnh thân phận của nhà họ Khưu không đơn giản, hơn nữa sau khi anh bị nhà họ Khưu để mắt tới thì Dương Thiết Sư cũng bắt đầu lôi kéo anh.
Trần Bình khẽ gật đầu, sau đó mới nói với Dương Thiết Sư: “Vậy mấy đội viên của tôi và những
người ở hạ tầng xin ông giúp đỡ.”
Dương Thiết Sư đồng ý, ngay sau đó lại mở máy truyền tin trêи tay.
“Thiết Lang, bây giờ đến chỗ tôi ngay đi.”
Sau khi ra mệnh lệnh, Dương Thiết Sư mới nói với Trân Bình: “Việc này không nên chậm trễ, tốt nhất các người nên lên đường ngay bây giờ.”
Trần Bình không nói gì mà chỉ ngồi trêи ghế đợi Thiết Lang trong miệng Dương Thiết Sư đến.
——————-