*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bóng tối xung quanh dần dần rút đi, vừa rồi khi xuống tới thì nhóm người này vẫn bình thản mà ngủ trêи mặt đất, đến tận lúc này Trân Bình mới thấy rõ ràng hình dạng của chỗ này.
Dáng vẻ sẵn có tự nhiên và dưới đất hoàn toàn rộng rãi trống trơn, bốn phía là đường hầm thông với nhau dẫn tới chỗ này.
Mình có thể biến mất từ chỗ này, nhưng nếu lại quay trở về, rất có thể sẽ khiến cho Hoàng tộc Tổ Long vây bắt, Trần Bình đặt hai người Tống Khả, Mặc Trì vẫn còn ngủ say xuống bên cạnh trưởng lão Vương, phát một đoạn lời nói với bộ đàm xong thì rời khỏi chỗ đó trong nháy mắt.
Trần Bình xuôi theo con đường lớn nhất đi thẳng về phía trước, nơi này không giống như là cố ý tạo ra, có lẽ là do một loại côn trùng lớn đào ra đường như này.
Trần Bình vừa đi vừa cảm nhận một cỗ lực lượng khổng lồ bên trong cơ thể, khoảng cách tới bờ bên kia cũng chính là tới cảnh giới Cửu Tỉnh chỉ còn thiếu một bước, nếu gặp được cơ duyên thích hợp nói không chừng có thể đột phá trong một lần.
Đấn lúc đó cho dù là người cấp bậc Thánh mạnh mẽ nhất Trần Bình cũng có thể đảm bảo đủ năng lực để toàn thân trở ra.
Lối đi này phân ra mấy cái, mà các lối đi này dù dò xét từ bất kỳ góc độ nào thì cũng vô cùng giống nhau, trong lúc nhất thời Trân Bình cũng không biết nên chọn con đường nào.
Vừa vặn có thể nghỉ ngơi và hồi phục một chút, từ trong nhãn Trần Bính lấy ra một chút lương khô nén lấy được trong tay của một nhóc mập mạp.
Một bên vừa ăn vừa bật cười nghĩ tới: Nhóc mập mạp này không biết có thể còn sống ra ngoài hay không.
Trong lúc Trần Bình đang sắp giải quyết hết đống lương khô này thì con đường ngoài cùng bên trái mơ hồ truyền tới một loạt tiếng động, nếu không phải có nguyên tố “Gió”
tăng thêm thì người bình thường chắc chắn sẽ không nghe ra được.
Trần Bình thu dọn một chút dấu vết ở chỗ mình, sau đó cất bước chạy tới bên chỗ truyên ra âm thanh đó.
Lối đi này ở tận cùng bên trong có một hang động vô cùng lớn và rộng rãi, khác biệt chính là chỗ này khắp nơi đều có mấy cái vỏ với kϊƈɦ thước tương đương với trứng trùng.
Mà âm thanh vừa
rồi chính là của một người trong nhóm người bên dưới phát ra, ở cửa hang động Trần Bình đứng quan sát nhóm người này.
Bên trong nhóm người này có mấy người mặc quần áo chiến giả của Hoàng tộc Bạch Trạch, còn có một nhóm người mặc mấy dạng quân áo và trang sức mà Trần Bình dường như chưa từng gặp qua, có lẽ có thể đoán họ là người bên kia của Hoàng tộc Bạch Trạch.
——————-