*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thanh kiếm bay qua, lập tức hai người ra.
Trần Bình híp mắt nhìn phương hướng mà thanh kiếm đi đến, tuy rằng nhìn không rõ ràng lắm thứ gì đang xuất hiện nhưng anh hiểu rõ đối phương đang xem mình là kẻ địch.
Đang nghĩ ngợi, Thanh Hàn đã định ra tay, tuy rằng tay của cô không đóng không mở nhưng uy lực khi cử động lại không hề nhỏ, đương nhiên đã chặn được đợt công kϊƈɦ của thanh kiếm kia.
Trong lòng Trần Bình lúc này lại cảm thấy thân phận của Thanh Hàn vô cùng kỳ quái, bởi vì cô không chỉ cái gì cũng biết mà thủ đoạn cũng không hề tâm thường.
Lúc này trong lòng Trần Bình đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, anh muốn thử xem rốt cuộc Thanh Hàn lợi hại đến đâu.
“Hai người chúng ta tách ra hành động, nghĩ xem có thể bắt được thứ này hay không.”
Vừa nói xong, thân thể Trần Bình nhún một cái sau đó cả người bay cao lên.
Lúc này anh giống như một con đại bàng giương cao cánh, cũng vì điều này mà anh có thể quan sát cả đấu trường Tu La.
Tuy rằng giữa đấu trường Tu La bị quỷ khí dày đặc bao quanh nhưng loáng thoáng trong đó anh vẫn thấy rõ ràng, phía xa xa như có một nơi cao trông như một tòa tháp vậy.
Hơn nữa nơi đó thỉnh thoảng lại tạo ra một luồng khí kỳ lạ.
Trong lòng Trần Bình lúc này lập tức hiểu ra, xem ra ba người ban nãy đều bị luông năng lượng kỳ lạ phía tòa tháp ảnh hưởng mới có thể biến thành người cát.
Mà thanh kiếm khi nãy tấn công bọn họ đại khái cũng bởi vị vị trí bất đồng nên mới có kết quả như vậy.
Nếu Trần Bình đoán đúng, hẳn cũng bởi vì bị tòa tháp này ảnh hưởng nên mới xảy ra chuyện như thế này.
Hiểu rõ được điểm này, Trần Bình bay vút về phía tòa tháp kia.
Mà Thanh Hàn thấy như vậy, trong lòng cũng không vui, cô biết khả năng của Trần Bình rất mạnh, nhưng mà làm như thế thật không hay chút nào, để mình một thân một
mình đấu với thanh kiếm, không phải điều một kẻ sĩ nên làm đâu.
Mà khi cô nhìn đến Trân Bình, nguồn năng lượng nãy giờ chiến đấu với cô không ngừng dịch chuyển nguyên khí, bây giờ cô mới phát hiện, kẻ nãy giờ vẫn luôn đứng trước mình tung ra từng đòn đã chậm rãi hiện nguyên hình.
Lúc này, cô mới chợt nhận ra Trần Bình đã nhìn ra ngay vấn đề ở chỗ này, thật ra đã trực tiếp tìm ra điểm yếu.
Nhưng sau đó cô lập tức nhận ra có điều gì không đúng, bởi bên trong đấu trường Tu La
——————-