*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng là theo cánh của Trần Bình thì bọn họ có thể nhanh chóng đánh bại những chiến Sĩ này.
Sau khi những chiến sĩ kia bị bọn họ giết chết thì những sinh vật khác trong đấu trường Tu La không dám xông đến chỗ bọn họ.
Bây giờ Trần Bình mới nhẹ giọng nói: “Mọi người, nếu tôi đoán không sai thì nếu chúng ta phá hỏng tòa tháp cao kia thì chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ kiểm tra lần này.”
Trần Bình nói những câu này thì tất cả mọi người đều biết, thông qua lần kiểm tra trong đấu trường Tu La này thì bọn họ mới có tư cách tham gia đại hội Anh Hùng đích thực.
“Vậy chúng ta có phải lấy lệnh bài theo quay định của cuộc thi không?”
Một người trong đó bắt đầu cầm lệnh bài trêи mặt đất lên, tất cả những người khác nghe thấy thì cũng bắt đầu tìm lệnh bài dưới đất.
Trần Bình cũng làm như vậy.
Nhưng khi anh vừa cúi đầu xuống tìm lệnh bài thì có một cơn gió mạnh tận công anh từ phía sau.
Trần Bình cầm kiếm Thương Long trêи tay rồi xoay người lại.
“Đinh Một âm thanh nhỏ vang lên, thanh kiếm của Thương Long đã chặt đôi con dao trêи tay của đối phương.
“Anh muốn làm gì?”
Trần Bình nhíu này cao giọng hỏi.
Nhưng đối phương chỉ híp mắt nhìn Trần Bình và mọi người xung quanh cũng có biểu tình như vậy.
“Trần Bình, muốn tránh thì trách cậu quá mạnh nếu bây giờ chúng tôi muốn vào được đại hội Anh Hùng thì phải thẳng được cậu nên bây giờ cậu chết đi!”
Nói xong câu này thì những người xung quanh giống như tìm thấy được cơ hội ra tay.
Một người nhân cơ hội này xông lên đánh Trân Bình.
Trần Bình không ngờ rằng mình có lòng tốt phá hủy đấu trường Tu La, đẻ tất cả mọi người có thể tham gia đại hội Anh Hùng, nhưng mà bọn họ lại đối xử như vậy với anh, đúng là lòng người khó dò.
Thực lục của anh cao hơn bọn họ nen bọn
họ coi anh là kẻ thù để đánh.
Thấy cảnh này thì trong lòng Trần Bình nghĩ: “Lòng người ác độc, kể cả đi đến đâu thì anh vẫn bị như vậy.
Nếu đối phương đã xé mất tầng đối xử này thì anh cũng không phải nương tay nữa.
Trần Bình ra tay.
——————-