*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù Thiên Tướng của Cổ Thiên Đình đã dẫn người đi khỏi đây nhưng bây giờ Trần Bình biết rõ, với thái độ bây giờ của Cổ Thiên Đình đối với mình thì anh sẽ không đơn giản trốn khỏi chỗ này được.
Hơn nữa rốt cuộc người kia mà bọn họ nói là ai? Trần Bình vừa nghĩ vừa khôi phục nguyên khí của mình.
Nhưng bây giờ ánh mắt của những người tham gia đại Anh Hùng rất khác khi nhìn Trần Bình.
Không nói đến thực lực của Trần Bình, chỉ nghĩ đến việc anh vượt qua phần lớn người tám sao, đánh một trận vượt cấp đa làm cho mọi người kinh ngạc rồi.
Hơn nữa Thiên Tướng của Cổ Thiên Đình có thực lực chín sao, tuy rằng có Huyễn Cơ nói thay mới dừng trận chiến này lại.
Nhưng mọi người ở đây đều nhìn thấy sức mạnh của Trần Bình đã làm Thiên Tướng kia rất chật vật.
Chỉ một việc như này thôi, nên vòng đấu thứ ba không có ai đứng lên đấu với Trâần Bình.
Nhưng vào lúc này, bên phe vẫn đứng im lặng đột ngột di chuyển.
Vài người đi ra khỏi sân đấu nhưng lúc đi bọn họ vẫn quay đầu nhìn qua Trần Bình.
Bây giờ Trần Bình đã chọc không ít người nên anh không sợ ai cả.
Nếu đã bị người ta nhìn chung thì anh cũng không quan tâm đến việc mình có thêm một người nhằm chúng.
Huyễn Cơ đi đến bên cạnh Trần Bình, cô ta nhẹ nhàng khoác tay mình nen vai Trần Bình.
“Xem ra, có rất nhiều người để ý đến cậu.”
Giọng nói của cô ta làm cho người khác có cảm giác tê dại, lúc nghe thấy giọng nói của cô ta trong lòng mọi người như bị nhéo nhẹ một cái.
Trần Bình cũng bị thế nhưng mà ý chí của anh rất kiên cường, cho nên có bị chuyện này thì anh vẫn không chế làm chủ được chính bản thân.
“Bọn họ cảm thấy hứng thú với tôi thì tôi cũng không để ý, tôi chỉ để ý những thứ mà tôi cần thôi.”
Trân Bình vắt chéo chân ngồi thiền, mắt nhìn thẳng về phía trước.
Nhưng
mà đúng lúc này ông già có vẻ mặt hiền lành kia đã đi đến sau lưng Trần Bình.
“Thứ mà cậu muốn cũng là thứ mà người khác muốn.”
Nghe thấy giọng nói của ông già, Trần Bình mới đột nhiên quay đầu lại, anh không biết được tại sao ông già lại tìm được anh, vốn dĩ anh đã bị Cổ Thiên Đình và thế lực bí ẩn đó
——————-