Người Thừa Kế Hào Môn

Chiến tranh bùng nổ!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rạng sáng ngày hôm sau, Trần Bình đã thức dậy từ rất sớm.

Anh không ngồi chờ trong phòng mà quay người đi ra bên ngoài.

Bên trong ốc đảo sa mạc này có thành phố lơ lửng trêи không, không khí ở đó tươi mát khác thường, hơn nữa nguyên khí còn nồng đậm hơn so với bên ngoài không ít.

Cho nên sau khi Trần Bình mở mắt dậy, anh đã chạy thẳng ra bên ngoài.

Nghỉ ngơi cả một đến đã khiến nguyên khí và tỉnh lực của Trần Bình khôi phục lại mức độ nhất định, tuy rằng vẫn chưa đạt tới trạng thái phong độ tốt nhất, nhưng mà đã tốt hơn so với trước rất nhiều rồi.

Cảm nhận được nguyên khí đang quay xung quanh mình, Trần Bình tiếp tục cảm thụ kế thừa năng lực cực đại của trời đất ngày hôm đó.

Có rất nhiêu thứ phải tiêu hóa từ từ, cho nên Trần Bình cũng không nóng vội, hơn nữa anh đã tăng các loại nguyên tố của bản thân lên đến cấp 6s rồi.

Lúc này anh cũng hiểu rõ được một chuyện, hóa ra cái gọi là đẳng cấp cao nhất, thật ra chỉ là cách nói tương đối mà thôi.

Nếu như tu vi được nâng cao toàn diện, ví dụ như tu vi của bản thân anh hiện giờ, anh có thể nghiền ép được người có thực lực cửu tinh, nhưng thật ra thực lực của anh bây giờ mới chỉ đạt đến tám sao mà thôi.

Lý do có thể làm được chuyện này cũng có nhiều nguyên nhân, ví dụ như các loại nguyên tố của Trần Bình tương đối mạnh mẽ hung hãn, hơn nữa nguyên khí của anh vững chắc, thủ đoạn lại có rất nhiều, đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến anh có thể vượt cấp chiến đấu.

Một khi đẳng cấp của vài nguyên tố được nâng cao càng mạnh hơn nữa, vậy thì cấp bậc chín sao, hay thậm chí là cấp bậc thánh giai, anh cũng không phải là không thể chiến một trận.

“Không thể tưởng tượng được, anh khôi phục nhanh thật đấy!”

Sau khi Dạ Cuồng Đồ trông thấy Trần Bình, anh ta cười tủm tỉm bước đến.

Nếu so sánh với Trần Bình thì tốc độ khôi phục của anh ta không tính là nhanh lắm, bây giờ cả người anh ta vẫn
có chút cảm giác đau nhức.

Đây chính là di chứng sau khi anh ta bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy ra, anh ta phải nghỉ ngơi vài ngày thì mới có thể khôi phục lại được.

Trần Bình cũng khẽ cười rồi nói: “Cũng không nhanh như anh nghĩ đâu, hiện giờ tôi cũng chưa đạt tới trạng thái phong độ tốt nhất.”

Bởi vì sự sắp xếp đặc biệt tối hôm qua, nên chỗ ở của Trần Bình vô cùng yên tĩnh,Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 1786: Chiến tranh bùng nổ! ——————-

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện