*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Còn những thánh nhân khác thì lại không hiển thị tên.
Ở sâu bên trong một khu núi rừng, một người thanh niên trẻ đang nhàn nhã câu cá thì đột nhiên anh ta cảm nhận được bên ngoài núi rừng đang có sự chuyển động thất thường, thế là anh ta khẽ cau mày lại.
Ngay sau đó, có một cái bảng danh sách với ánh vàng rực rỡ chợt từ bên ngoài vọt thẳng vào bên trong núi rừng.
Thấy vậy thì ánh mắt của chàng thanh niên trẻ ánh kia lập tức trở nên lạnh lẽo, anh ta hạ thấp giọng xuống mà hỏi.
“Là người nào?”
“Cổ Thiên Đình, Từ Nghiêu, ngụy thánh đỉnh cấp, phụng mệnh mang bảng thánh tới cho thánh nhân, có cả các bảng danh sách khác nữa ạ.”
Lúc này, có một giọng nói nghiêm túc truyền đến từ bên ngoài cánh rừng.
“Bảng thánh đã được đưa đến, tôi xin phép cáo lui.”
Vừa dứt lời thì Từ Nghiêu bay thẳng ra ngoài khu rừng và rời khỏi đó một cách nhanh chóng.
Anh ta vốn định ra tay với Từ Nghiêu, nhưng sau khi nghe được những lời mà Từ Nghiêu đã nói, thì anh ta ngẩn người ra một lúc.
Sau đó, anh ta nhìn thoáng qua cái bảng danh sách đang nằm ở trong tay anh ta.
“Vị trí thứ hai mươi sáu, cừu cửu tiêu, thánh nhân đạt cảnh giới tâng ba, không lệ thuộc vào thế lực.”
Ở bên trong một cái miếu thờ lớn vô cùng, có một tòa tượng Phật nằm yên tĩnh bên trong đại điện, còn xung quanh thì được đặt bởi rất nhiều tượng Phật nhỏ.
Mấy trăm người đang bày tỏ lòng thành kính mà quỳ gối xuống, bái lạy trước bức tượng Phật lớn kia.
Cũng cùng lúc đó, đột nhiên một bóng dáng xuất hiện ở bên trong đại điện.
Mười mấy người võ tăng chứng kiến được cảnh tượng này, thì bọn họ lập tức xuất hiện ở trước mặt người nọ và nhìn đối phương như hổ đang rình rập con mồi vậy.
“Nơi quan trọng của cửa Phật, không có được sự đồng ý từ cửa Phật thì cậu không được đi vào!”
Người kia nghe vậy thì liên bật cười và nói: “Cổ Thiên Đình, Chinh Vân, tôi phụng mệnh mang bảng thánh đến cho thánh nhân và có cả các bảng danh sách khác nữa.”
Vừa nói xong, Chinh Vân trực tiếp lấy cái bảng danh sách màu vàng ra và quăng
đến trước mặt một người võ tăng.
Sau khi Chinh Vân nhìn bức tượng Phật nhỏ được đặt ở bên cạnh với hàm ý sâu xa, thì
——————-