*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Kẻ muốn đối phó với anh Ngưu chắc chắn sẽ có kết cục như thể này, lúc này anh ta hẳn nên sớm nghĩ tới!" Bồ Dịch Tiêu nhìn thấy Á Sâm ra tay, không nhịn được nhíu mày.
Trong lòng cô ta đang suy nghĩ có nên ra tay cứu Trần Bình hay không.
Dù sao nhìn dáng vẻ của Trần Bình rất giống một tên nhà giàu cực phẩm, hơn nữa trông anh còn đẹp trai như thế.
Chắc chắn sẽ là một người kế thừa rất không tệ.
Nhưng mà khi Bồ Dịch Tiêu nghĩ rằng Trần Bình sẽ bị đánh chết, mọi chuyện lại thay đổi.
Trần Bình hơi nghiêng đầu, vươn tay ra cầm lấy nắm đấm của đối phương.
Một giây say, tay phải anh hơi dùng sức.
Trêи mặt tên Á Sâm vô cùng cường tráng kia đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, không thể tưởng tượng nổi kêu lên thảm thiết! “Quỳ xuống cho tôi!”
Trần Bình lạnh nhạt mở miệng.
Anh trực tiếp đạp về phía đầu gối của đối phương, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến Á Sâm quỳ rạp xuống đất trong nháy mắt.
“Á!”
“Lão đại...”
Đám đàn em mà Á Sâm dẫn tới đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, bọn họ có nằm mơ cũng không thể nghĩ tới ngay cả Thái Quyền Chi Vương mạnh nhất - Á Sâm cũng bị đối phương dễ dàng đánh bại.
“Chúng mày còn đang chờ xem kịch sao! Mau chóng dạy dỗ nó cho ông đây!”
Á Sâm giận dữ gào thét lớn.
Ép buộc đám đàn em kia mau chóng lên giết chết Trân Bình.
Anh ta thấy, mặc dù Trân Bình chiến đấu một mình rất mạnh, nhưng dưới tay mình có trêи trăm tên đàn em, chỉ trong vài phút đã có thể dùng chiến thuật biển người, tra tấn Trần Bình đến mức sống không bằng chết.
Nhìn thấy Á Sâm tức giận như thế, cuối cùng đám đàn em kia đã kịp phản ứng, vội vàng cầm vũ khí lên lao về phía Trần Bình.
“Dừng tay hết lại cho tôi.”
Vào lúc này, đột nhiên có một giọng nói cực kỳ quyến rũ vang lên.
Tất cả đám đàn em đang chuẩn bị ra tay đều ngây ngẩn cả người.
Hộp đêm vốn đang hò hét ầm ĩ lập tức trở nên vô cùng yên
tĩnh.
Trần Bình nghi ngờ nghiêng đầu nhìn về phía phát ra giọng nói.
Anh nhìn thấy Bồ Dịch Tiêu đang bước những bước đi tao nhã về phía mình.
Mà ánh mắt nhìn chằm chằm Bồ Dịch Tiêu của tất cả mọi người ở đây, vậy mà đều mang theo vẻ sợ hãi! “Người phụ nữ này cũng có chút thú vị