*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Thị Phán Phong lộ ra vẻ thích thú. Tất nhiên anh ta biết rằng sư phụ của mình là một người đàn ông tốt và rất yêu thương vợ, vì vậy Thi Phán Phong cũng muốn xem sư phụ sẽ hành xử như thế nào trong tình huống này. Nhìn thấy Thi Phán Phong muốn xem trò vui của mình, Trần Bình không khỏi bất lực lắc đầu, đưa tay ra vỗ đầu đồ đệ nhỏ của mình. “Nếu như có món đồ tôi thích, tôi sẽ tự mình mua, không làm phiên cô nữa.”
Nói xong, Trần Bình bước về vị trí của mình. Nhà họ Thi có một khu vực lớn riêng trong cuộc đấu giá, đủ để làm nổi bật địa vị của gia đình họ. Bồ Dịch Tiêu không ngờ Trần Bình sẽ từ chối mình, cô ta cảm thấy rất ngạc nhiên. Theo kinh nghiệm của cô ta, không một người đàn ông nào có thể từ chối những thứ miễn phí. Trần Bình khác với mọi người, anh vậy mà lại từ chối khi cô ta đề nghị trả tiền cho anh? Bồ Dịch Tiêu cau mày, ngay lập tức cảm thấy Trần Bình là một người “khó xơi.”
Nhưng Bồ Dịch Tiêu rất tự tin vào bản thân, cô ta tin rằng mình có thể “xử lý”
được Trần Bình. “Tôi không có dự định mua thứ gì cả.
Cô cũng nên trở về vị trí của mình đi.”
Để ngăn Bồ Dịch Tiêu đi theo, Trần Bình không nhịn được mà bảo cô ta trở về vị trí. Nhìn thấy cảnh này, Thi Phán Phong không khỏi che miệng cười thầm. Khuôn mặt của
Bồ Dịch Tiêu lộ rõ vẻ không vui. Cô ta thực sự không ngờ Trần Bình lại thẳng thắn đến như vậy. Hơn nữa Bồ Dịch Tiêu vốn định nhân cơ hội này để ngồi cạnh Trần Bình và trở nên thân
- ------------------