*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quả nhiên khi mấy yêu thú khác cầm chiếc nhẫn tới rồi nhỏ máu nhận chủ thì cũng để lộ ra vẻ mặt khủng hoảng, bọn họ còn cho rằng mình hoa mắt.
Tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn mà | bỏ đồ trong tay mình vào giới chỉ rồi lại lấy ra, lập
đi lập lại mấy lần. Trêи gương mặt bọn họ tràn đầy nét kiêu ngạo.
Không ngờ rằng có một ngày mình cũng có được một cái nhẫn trữ vật.
| Trình độ quý báu của nhẫn trữ vật cao tới mức khiến người ta giận sôi, bọn họ sống nhiều năm như thế rồi chưa bao giờ có được thứ gì tương tự.
| Mà bây giờ bọn họ lại có được nó chẳng hề | tốt chút sức nào cả.
Thú Vương cũng có chút hưng phấn mà vươn tay ra rồi tóm Sự Chấn Thiên kéo về phía mình.
sự Chấn Thiên hoàn toàn chưa kịp phản ứng, thậm chí suýt chút nữa là tiếp xúc thân mật với mặt đất.
"Mau nói cho cha biết đi, con lấy những chiếc nhẫn này ở đâu ra?"
| Thú Vương hận không thể trực tiếp đi vào trong đầu Sư Chấn Thiên để biết được chân tướng sự việc.
| Sự Chấn Thiên nhìn thấy cha mình hưng phấn như thế thì không kìm được mà nhún vai.
"Những nhẫn trữ vật này đều là do mấy đứa trẻ kia luyện chế ra, đúng rồi, sư phụ của bọn chúng chính là người này."
Sự Chấn Thiên chỉ chỉ vào Trần Bình đang đứng bên cạnh.
Thú Vương thấy cảnh này thì ngẩn cả người.
Ông ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng những thứ này là của Trần Bình.
"Tại sao một người trẻ tuổi như cậu lại có nhiều nhẫn trữ vật như thế, hơn nữa thuộc hạ của cậu còn có thể luyện chế được thứ này chứ?"
Thú Vương mở miệng hỏi với vẻ nghi ngờ, ông ta không có hứng thú với phương pháp luyện
chế những thứ này.
Dù sao ông ta cũng chỉ là yêu thú, bọn họ trời sinh không thể luyện chế bất cứ thứ gì, cho dù là đan dược hay là vũ khí.
| Ông ta chỉ tò mò là đến cùng Trần Bình là người như thế nào mà có được thế lực mạnh mẽ và thực lực phong phú như thế.
| Lần này, thái độ của ông ta đối với Trần Bình đã thay đổi triệt để.
Đối phương còn trẻ lại có được thực lực mạnh mẽ như thế, hơn nữa thế lực cũng hùng mạnh, lại không kiêu ngạo không tự cao. Những điều này cũng đủ để ông ta tiếp nhận.
"Luyện chế những thứ này rất đơn giản,
cho dù là đám trẻ này cũng chỉ là mới học được không lâu mà thôi." Trần Bình mỉm cười rồi trả lời một cách khiêm tốn.
Đúng là mấy đứa trẻ mới học được cách luyện chế nhẫn trữ vật chưa được mấy ngày.
Dù sao những thứ này cũng cần dùng trận pháp không gian trận pháp để gia trì, cho nên học rất chậm.
Những yêu thứ khác nghe thế thì nhìn nhau, bọn họ nghi ngờ rằng mình nghe nhầm rồi.
Mới học được cách luyện chế cái này không có mấy ngày mà liền đã luyện chế ra được nhẫn trữ vật rồi sao?
Sư Chấn Thiên đứng bên cạnh gật nhẹ đầu.
"Đúng thế, con ở bên cạnh học được mấy chiêu, bây giờ con cũng biết luyện một số đạn. dược đó."
Anh ta nói đến đây thì có chút đắc ý, anh ta mò mẫm trong ngực mình rồi móc một viên đan dược có bề ngoài không tốt lắm ra, sau đó đưa cho cha mình xem một chút.
"Đây là đan dược lần đầu tiên con luyện chế, hiệu quả cũng ổn. Mặc dù có chút kém so với những thứ bọn họ luyện chế ra được nhưng con thấy cũng ghê gớm lắm rồi."
Thú Vương nghe anh ta nói thế thì sáng bừng mắt.
Những gì sư Chấn Thiên nói đã vượt ra khỏi vùng tưởng tượng của ông ta.
Trần Bình là người, có thể luyện chế ra được một số thứ thì ông ta cũng chỉ là kinh ngạc rồi hâm mộ mà thôi.
- Nhưng sự Chấn Thiên luyện chế ra được thì ông ta lại cảm thấy có chút khác biệt.