*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
° 1 chuyện vừa xong, chuyện khác lại ập tới! Lúc này khắp người Trần Bình chỉ toàn vẻ lạnh lùng, bỗng nhiên cảm thấy chuyện này không ổn chút nào, sốt ruột hỏi: “Chuyện gì vậy? Tất Khang bị tung tin đồn sản xuất và kinh doanh thuốc giả? Sao có thể được?!”
Trong cuộc gọi Tần Hổ cũng sốt sắng, nói: “Cậu Trần, tình hình cụ thể tôi cũng không rõ, chỉ là vừa rồi, 1 nhóm người đã gây sự ở cửa công ty, còn có bên truyền thông và phỏng viên tới.
Lúc bà chủ đang xử lý, thì có người của hiệp hội kiểm nghiệm thuốc tới, bắt Tất Khang phải ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, còn đưa bà chủ và trợ lý Tổng Mẫn đi với thái độ cương quyết.”
Tần Hổ mau chóng thuật lại 1 lượt mọi chuyện.
Trần Bình nghe xong, nhíu mày, chuyện này có chút kỳ lạ.
Nhiều người cùng gây sự như vậy, còn có truyền thông và phóng viên.
Đáng lý ra mà nói, những bên truyền thông và phóng viên sẽ không thể đến đó nhanh như vậy.
Huống hổ, người của hiệp hội kiểm nghiệm thuốc cũng đã tới, còn cầm theo giấy tờ điều tra và phong tỏa.
Tất cả đều quá hoàn hảo! Chuyện này, giống như là đã được sắp xếp từ trước, từ bước này tới bước khác.
“Mau chóng cử người tới hiệp hội kiểm nghiệm thuốc đòi người!”
Quay người lại, Trấn Bình nhìn Trịnh Thái, hỏi: “Có quen người của hiệp hội kiểm nghiệm thuốc không?”
Trịnh Thái gật đầu nói: “Hội phó Phương của hiệp hội kiểm nghiệm thuốc, tôi biết, bạn lâu năm, tôi sẽ gọi 1 cuộc
điện thoại để hỏi thử tình hình xem sao.”
Nói xong, Trịnh Thái lập tức gọi điện thoại cho hội phó Phương, thái độ cũng khá khách sáo hỏi: “Hội phó Phương, có chuyện cần hỏi anh 1 chút, hiệp hội đã ra lệnh điều tra và phong tỏa công ty thuốc Tất Khang sao?”
Đầu dây bên kia, 1 người đàn ông trung niên đeo kính,
Thái, còn chưa kịp rút súng từ giữa eo ra, đã bị bắn trúng, ngã xuống vũng máu! ——————-