*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hàn Thương uy nghiêm tao nhã, lúc này dưới sự vây quanh của mọi người, bước từ sau hậu trường ra.
Ông ta vẻ mặt khoan thai, rất có lễ độ chắp tay chào hỏi mọi người.
Theo sau người còn có hai tùy tùng, đều là người tuổi đã trung niên, toát ra vẻ trâm ổn, mắt sáng như đuốc.
Vừa nhìn là biết không phải người thường! Cao thủ của nhà họ Hàn! “Mọi người không cần khách sáo, đều ngồi cả đi.”
Hàn Thương cười nói, mang lại cho người khác cảm giác rất bình dị dễ gần.
“Anh Hàn.”
“Anh Hàn từ xa đến, vất vả rồi.”
Không ít người vây quanh Hàn Thương, ton hót nịnh bợ nói.
Suy cho cùng, Hàn Thương là gia chủ hiện tại của nhà họ Hàn ở Kinh Đô, là một trong tám gia tộc lớn của Kinh Đôi Bàn về thực lực và tài lực, không một ai đang ngồi ở đây có thể so được với Hàn Thương! Bàn về sức ảnh hưởng, nhà họ Hàn ở Kinh Đô, cũng là người trong tốp đầu! Càng huống hồ, nhà họ Hàn là gia tộc dùng võ thuật khởi nghiệp, môn sinh trải dài khắp cả nước.
Các vị đại ca mỗi vùng có mặt ở đây, cũng đều rất sùng kính Hàn Thương.
Duy chỉ có Hoắc Trí Cương, vẫn mang vẻ mặt dửng dưng ngôi trêи ghế thái sư, không hề có bất cứ hành động nào.
Mọi người đều nhìn Hàn Thương đi vê phía Hoắc Trí Cương, trong mắt nhiều thêm vài phân ý vị muốn xem náo nhiệt.
Ai cũng biết rằng, nhà họ Hàn ở Kinh Đô và Mãnh Ngư hội ở Kim Lăng, là đối đầu sống chết một còn! Hai người, đều chủ trương võ thuật, nhưng con đường lại không giống nhau.