*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu ta không chỉ muốn đụng đến nhà họ Hồng, còn muốn đụng đến cả Hồng Môn! Ngông cuồng cực đại! Cậu ta có biết Hồng Môn là một tồn tại thế nào không? Đó là một tổ chức to lớn! Chỉ cần một cái vung tay, liền có thể khơi dậy thế lực lớn mạnh như cuồng phong bão táp! Phải biết rằng, địa vị và thế lực của Hồng Môn ở trong nước, vô cùng hùng hậu, đặc biệt là những công ty nổi tiếng toàn cầu được Hồng Môn khống chế, tài sản đã lên tới cấp bậc vạn tỷ! Cũng có nghĩa là, tài sản của Hồng Môn, phải là vạn vạn tỷ! Hơn nữa, nó là thế lực bao trùm cả quốc tế! Là một gia tộc lớn cao siêu! Chỉ với Ngoại Đường Hồng Môn ở trong nước, đã đủ khiến người người kính ngưỡng.
Càng đừng nhắc đến Nội Đường Hồng Môn ở nước ngoài, đó là một sự tồn tại thần thánh! Nhưng hiện giờ, tên Trần Bình hống hách này, lại nói lời trâng tráo mà không biết ngượng! Cậu ta muốn đụng đến Hồng Môn? Nực cười! Mơ mộng hão huyền! Không nói đến Hồng Môn có địa vị tôn quý ở một số nơi, chỉ nói về thế lực ảnh hưởng của nó, đã đủ khiến rất nhiều người nhìn thôi đã thấy khϊế͙p͙ sợ.
Hôm nay, thế mà lại có người, dám nói ra lời muốn đụng đến Hồng Môn! Có phải điên rồi không? “Đúng là một câu chuyện cười ngất trời! Loại vô danh tiều tốt như cậu, có tư cách gì thốt ra lời cuồng vọng như vậy? Dựa vào những nhân viên chiến đấu được trang bị tối tân này sao, hay là những người cậu đã bố trí bên ngoài?”
Hồng nhị gia đúng là sắp bị chọc cười rồi, đây là lần đầu tiên gặp phải một người nói muốn đụng đến Hồng Môn! Nhưng, câu nói tiếp theo của Hàn Thương, lại khiến quần chúng đều nhíu chặt mày và hít ngược một hơi lạnh!
Hàn Thương đứng trong sảnh đường, chắp tay cung kính nói.