*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người dựa theo tiếng nói mà ngoảnh lại nhìn.
Chỉ thấy, ngoài cửa là một dáng người đang tức giận bước nhanh đi vào.
Quần áo thời thượng, khuôn mặt đẹp trai.
Không ai khác chính là La Túc, nhà họ La ở Ninh Hải.
Lúc anh ta bước vào, mọi người cũng tự giác mà lùi ra nhường đường.
Đa số mọi người đang khϊế͙p͙ sợ nhìn La Túc, không ngờ rằng ở nơi này lại có thể gặp được La Túc người nhà họ La.
Bởi vì, tại nơi này, không có ai có tiên tài với quyền thế cao bằng họ La.
Dựa theo thân phận và địa vị của nhà họ La thì chắc bây giờ phải ở phòng làm việc trong công ty, không thể xuất hiện ở đây chứ.
“Là họ La, La Túc người họ La, sao anh ta lại xuất hiện ở đây.”
“Họ La ở Ninh Hải hả, một dòng họ quyên thế, ngay cả nhà họ Hồng cũng bị họ La tóm”
“Cũng không ngờ, nghĩ đến chỗ này, tôi lại tò mò người nhà họ Trân đứng sau trợ giúp nhà họ La là ai?”
Trong nháy mắt, tiếng bàn tán ngày càng sôi nổi.
Mọi người thấy La Túc vào thì nghĩ ngay đến chuyện xảy ra vào buổi sáng.
Cái gì mà ngài Trần thần bí san bằng nhà họ Hồng ở Ninh Hải, đến nhà họ La cũng coi như con tốt, cũng đã tóm được gần hết tài sản công ty nhà họ Hồng.
Bây giờ ở Ninh Hải, họ La chính là trời, độc nhất một phương.
Tài sản vượt qua hàng trăm tỷ! Thật sự giàu vô nhân tính, bước vào bảng xếp hạng top một những dòng họ giàu có trong nước! Cho nên, những người ở chỗ này đều phải nể mặt La Túc.
Bởi vì, rất nhiều người nghe tin mà nhà họ La cũng bóng gió lên tiếng khẳng định.
Ông La, người đứng đầu họ La chính thức chọn La Túc là người thừa kế kế tiếp! Nhưng mọi người càng tò mò hơn là vị họ Trần thần bí đứng sau lưng trợ giúp kia là ai.
Đó mới chính là thủ đoạn nắm bắt lòng người! Toàn bộ Ninh Hải đang sôi sùng sục vì bức ảnh làm mờ của vị họ Trần kia.
Quách Hoài Trung cũng sững sờ, không ngờ tới sẽ thấy La Túc ở đây.
Ngay tức khắc, ông ta nịnh nọt chào đón, cung kính đưa tay muốn bắt tay với La Túc: “Ngài La, không ngờ ngài đến nơi này chơi, tôi là Quách Hoài Trung, là quản gia của nhà họ Quách.”
Nhưng.
Giây tiếp theo.
Toàn trường phải kinh
động trước cái cảnh này, La Túc lạnh lùng nhìn Quách Hoài Trung, không nói gì, lướt qua ông ta.
Sau đó, anh ta đi tới bên cạnh Trần Bình, nghiêm túc khom người chín mươi độ, cung kính nói: “Ngài Trần!”
Xì xào! Toàn hội trường im lặng! Không ai đoán trước được.
——————-